"A ? Hôm nay chuyển nhượng hợp đồng? Có phải là quá vội vàng không, thủ tục giấy tờ cũng không dễ xử lý đâu..."
Đường Dục lúc này như bắt được tín hiệu từ phía Cố Cửu Từ , nhanh chóng phối hợp, quay người nói :
"Hứa tiểu thư, cái này không có gì khó cả, nghe nói cô chỉ ký hợp đồng một năm, mà tiền bồi thường vi phạm hợp đồng cũng không cao lắm, Cửu Triệt chúng tôi hoàn toàn có thể chi trả được. Bây giờ tôi sẽ gọi ngay cho quản lý Trương Đào..."
Vừa nói Đường Dục vừa lấy điện thoại ra làm như thật sự chuẩn bị gọi điện thoại cho trương Đào . Hứa Vận Nhi bị dọa sợ đến mức sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
Hôm nay cô ta làm chuyện như thế này hoàn toàn là tự mình ra chủ ý , cũng không có thông quan bàn bạc với Trương Đào. Nếu để cho Trương Đào từ miệng Đường Dục biết được cô ta muốn nhảy việc sang Cửu Triệt , đừng nói vai diễn trong 《 Thanh Vân Ký》 bị mất, chỉ cần Trương Đào thả ra lời nói, sau này cô ta ở trong showbiz chính là không có đường sống .
"Đợi đã! Tôi vẫn nên suy nghĩ lại đã. Dù sao tôi cũng là người trọng chữ tín, sao có thể vi phạm hợp đồng chứ..."
Hứa Vận Nhi cười gượng trả lời.
“Ồ, vậy thật là đáng tiếc quá, Cửu Triệt chúng tôi coi như đã bị tổn thất một đoá hoa kỳ ba như cô ." Đường Dục giả vờ tiếc nuối, vẻ mặt đầy ẩn ý.
Hứa Vận Nhi sắc mặt ngượng ngùng. Hiện tại ' kỳ ba ' này, giống như đang dùng để mắng người phải không ?
"Cảm ơn Đường ca, em tin rằng sau này chúng ta nhất định sẽ có cơ hội hợp tác."
Hứa Vận Nhi trong lòng có chút không được tự nhiên , miễn cưỡng dọn ra gương mặt tươi cười , có lệ nói .
"A Từ, ngã tư phía trước hơi tắc đường, chúng ta có thể phải đợi tầm mười phút."
Càng gần Vogu, trong lòng A Linh càng lo lắng. Đến ngã tư đường cuối cùng, cô tấp vào ven đường, đạp phanh, dừng xe, quay đầu lại: "Tôi lo Hứa tiểu thư sẽ không đến kịp buổi chụp mất. Hay là cô xuống xe ngồi tàu điện ngầm qua đó đi?"
Sắc mặt Hứa Vận Nhi thay đổi, thời gian này gặp tắc đường ? Quá xui xẻo !. Cô ta vội vàng cười gượng:
"Không sao đâu, vừa rồi người quản lý của tôi gọi cho tôi, nói rằng bên họ còn đang bố trí cảnh trường, bảo tôi không cần phải vội."
"Ồ, lúc này cô lại không vội nữa rồi à?"
A Linh cố ý kéo dài giọng , ý tứ chế nhạo là quá rõ ràng , ánh mắt trào phúng lướt nhìn Hứa Vận Nhi , nhưng đối phương da mặt chính là vô cùng kiên cố , từ chối tiếp nhận những ý kiến trái chiều đối với mình , nói đơn giản chính là bơ đi , không để ý đến A Linh.