{{ msgSearch }}

Chương 44

Chồng Tôi Là Kẻ Thù

Đang Cập Nhật 998 Chữ 22/01/2025 20:47:09

Nhóm chat bốn người im lặng trong chốc lát, sau đó Hứa Thực ngẩng đầu lên, vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ: “Cậu biết dùng ngôn ngữ mạng từ hồi nào vậy?”

 

Lương Tây Kinh chẳng buồn liếc nhìn anh ấy lấy một lần, chỉ bình tĩnh nói: “Đừng lan truyền video này ra ngoài.”

 

Anh không muốn khiến những người khác biết mình bị thương.

 

Trong chuyện này, Hứa Thực có chừng có mực.

 

Anh ấy cũng chỉ đăng video trong nhóm chat bốn người bọn họ mà thôi: “Cậu yên tâm.”

 

Lương Tây Kinh không để ý tới ba người họ nữa. Lúc này anh thật sự hơi chóng mặt.

 

Mô hình mà ông cụ cầm để ném về phía anh rất lớn, sau khi bị nó ném trúng đầu, mặc dù anh không bị chấn động não nhưng cũng không tốt hơn là bao.

 

Lương Tây Kinh đặt di động xuống rồi dặn dò: “Tôi chợp mắt một lát.”

 

Hứa Thực giơ tay làm dấu OK với anh, sau đó tiếp tục c.h.é.m gió với Tần Yến và Cận Thanh Trạc trong nhóm chat.

 

Chỉ có điều không lâu sau, Cận Thanh Trạc cũng biến mất khỏi nhóm chat.

 

Trong nhóm chỉ còn lại Hứa Thực và Tần Yến, hai người không mấy bận rộn nhất nhóm. Tần Yến dong dài hỏi Hứa Thực về tình hình của Lương Tây Kinh, khiến Hứa Thực cũng cảm thấy hơi phiền.

 

Sau khi trò chuyện xong, Tần Yến lại mở đoạn video mà Hứa Thực quay.

 

Anh ấy suy nghĩ thật lâu rồi gửi tin nhắn cho Thi Hảo: “Thư ký Thi, đang làm việc hả?”

 

 

Khi nhận được tin nhắn của Tần Yến, Thi Hảo vừa về đến nhà.

 

Sau khi ăn bữa trưa ở trung tâm thương mại gần vườn bách thảo, Viên Hân Hân lại nhiệt tình mời cô cùng nhau dạo phố. Cô ấy không có bạn bè thân quen ở công ty mới, cũng không có người quen ở thành phố Giang nên đã lâu rồi không đi dạo phố.

 

Thi Hảo nhất thời mềm lòng nên đồng ý lời mời của cô ấy thêm lần nữa.

 

Vừa lúc bữa trưa do Viên Hân Hân trả tiền, cô đang định tìm một cơ hội để đáp lễ cho cô ấy.

 

Hai người đi dạo một lát, cuối cùng Thi Hảo đề nghị đi uống một tách cà phê.

 

Uống cà phê ăn bữa trà chiều xong, hai người mới chào tạm biệt rồi chia tay nhau.

 

Thi Hảo rất khó hiểu khi thấy Tần Yến lại tìm mình lần nữa: “Tổng giám đốc Tần, có chuyện gì cần sự giúp đỡ của tôi à?”

 

Tần Yến: “Không có việc gì, tôi chỉ hỏi đại thôi ấy mà.”

 

Ngẫm nghĩ một lát, anh ấy thuận miệng nói dối: “Tôi gửi tin nhắn cho Tây Kinh mà không thấy cậu ấy nhắn tin trả lời nên định hỏi cô xem có phải cậu ấy đang ở bên cạnh cô hay không.”

 

Thấy câu nói này, Thi Hảo cụp mi mắt: “Chúng tôi không ở bên nhau.”

 

Tần Yến: “Ừ, thế thì chắc cậu ấy đang bận. Để tôi gọi điện cho cậu ấy thêm lần nữa xem sao.”

 

Thi Hảo: “Vâng.”

 

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Tần Yến, Thi Hảo đưa mắt nhìn đôi dép lê kiểu nam được đặt chỉnh tề ngay trước mắt mình.

 

Lương Tây Kinh không về bên này, nếu không có gì ngoài ý muốn thì chắc anh ấy đã trở về biệt thự.

 

Nghĩ vậy, Thi Hảo bấm vào avatar WeChat của anh, muốn gửi một tin nhắn cho anh.

 

Có điều sau khi mở khung chat, Thi Hảo lại bắt đầu lưỡng lự, không biết nên nói gì với Lương Tây Kinh.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, Thi Hảo đành phải nhờ tới sự trợ giúp của Ôn Ỷ.

 

Sau khi đã hỏi rõ ràng mọi chuyện, Ôn Ỷ đáp lại Thi Hảo bằng một chuỗi dấu ba chấm.

 

Thi Hảo không nói gì, đang định gõ chữ thì tin nhắn của Ôn Ỷ lại hiện lên lần nữa: “Cậu có phải là người phụ nữ đầu tiên dám ngang nhiên bỏ rơi tổng giám đốc Lương không nhỉ?”

 

Thi Hảo: “… Làm gì đến nỗi đó.”

 

Ôn Ỷ: “Thế mà tổng giám đốc Lương vẫn cho cậu đi luôn, tớ rất bất ngờ đấy nhé.”

 

Thi Hảo cụp mi mắt: “Đây là giao ước của bọn tớ.”

 

Ôn Ỷ biết ẩn tình nên không hề nể mặt mà vạch trần cô: “Giao ước này là do một mình cậu đưa ra, cho nên tổng giám đốc Lương mới không thể không đồng ý.”

 

Không chờ Thi Hảo trả lời, Ôn Ỷ đã gọi điện luôn cho cô.

 

“A lô.” Giọng Thi Hảo có phần mỏi mệt.

 

Ôn Ỷ đi thẳng vào chủ đề: “Thực ra trong lòng cậu đã biết rất rõ tại sao Lương Tây Kinh sẽ đồng ý cho cậu đi ăn cơm với cô gái kia.”

 

Nghe vậy, một tia sáng lướt qua trong mắt Thi Hảo, cô không nói một lời.

 

Ôn Ỷ: “Nếu hôm nay Lương Tây Kinh không đồng ý với cậu, hoặc là khi đó anh ấy tiến về phía cậu thì có lẽ hôm nay sẽ là ngày hai cậu chia tay.”

 

Ôn Ỷ hiểu biết Thi Hảo, Lương Tây Kinh còn hiểu biết Thi Hảo nhiều hơn.

 

Có lẽ anh thấu hiểu Thi Hảo hơn cả chính bản thân cô.

 

Tâm tư bị vạch trần, đôi môi Thi Hảo khẽ nhúc nhích, lại không có lời nào để cãi lại.

 

“Khi đó tớ không suy nghĩ được nhiều như vậy.”

 

Khoảnh khắc ấy, ý nghĩ duy nhất trong đầu Thi Hảo là không thể để Viên Hân Hân nhìn thấy Lương Tây Kinh.

 

Viên Hân Hân đã từng gặp Thi Hảo và Lương Tây Kinh, đến bây giờ công ty Chí Thành vẫn đang hợp tác với tập đoàn Lương thị, lỡ một ngày nào đó Viên Hân Hân bất cẩn nói lỡ miệng thì mối quan hệ mà cô và Lương Tây Kinh che giấu hơn một năm rất có khả năng sẽ bị bại lộ trước mặt mọi người.

Sưu Tầm, 22/01/2025 20:47:09

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện