Thông tin truyện

[Dịch] chân mệnh

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
chân mệnh

Tác giả: Trương Huệ

Thể loại: Ngôn Tình ,

Trạng thái: Full

[Dịch] chân mệnh

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Trong đêm đông, tiếng bước chân vội vã, tiếng nức nở hoà cùng tiếng gió rít, bóng dáng một cô gái bé nhỏ chạy vội vã trên đường rồi dừng lại trước cánh cổng của một ngôi nhà. Rầm.. rầm..rầm.. Tiếng bàn tay đập mạnh vào cổng, hoảng hốt, giọng nói yếu ớt run lên vì lạnh. Mở cửa, mau mở cửa.. Có ai không? Mau mở cửa... Bên trong im lặng, không có một tiếng trả lời. Bàn tay nhỏ bé kia bám lấy chút hy vọng mong manh, đập vào cổng đến đỏ ửng, bỏng rát. Mở cửa, có ai không?

Cứ như thế nửa tiếng trôi qua, gió vẫn không ngừng gào lên như xé lòng. Cái lạnh khiến cho cô bé cử động khó khăn, môi nhợt nhạt như người không lâu nữa sẽ tắt thở. Cứ cố chấp gục vào bậc thềm, trong vô thức đưa cánh tay lên đập vào cánh cửa, yếu ớt đến mức một âm thanh nhỏ cũng không thể nghe thấy. Cả người lạnh cóng, hoàn toàn chìm vào trong mê man, mặc kệ thiên nhiên ngược đãi, lúc ấy chính là không còn biết gì nữa. Ánh đèn chiếu tới sáng bừng cả không gian, chiếc xe dừng lại vội vã khi thấy một vật thể lạ ngay trước cổng. Trong xe có người vì xe thắng gấp mà nhíu mày, giọng nói không chút nhiệt độ như từ một nơi bắc cực.

Chuyện gì? Cả người tài xế lạnh toát, bị thanh âm ấy doạ đến run rẩy trong cuống họng, không nói lên lời. Người trong xe mất kiên nhẫn, thanh âm trầm thấp hơn một chút nữa. Nói. Môi tài xế mấp máy, hoảng loạn. Phía trước...phía trước có người...xin lỗi... Cũng không trách được anh ta. Chỉ mới nhận việc được một ngày nhưng không ít lần bị doạ cho tới kinh sợ, chỉ cần lướt qua đôi mắt sâu thẳm u tối như địa ngục kia cũng khiến cho anh ta đứng không vững. Xuống xe.. Nhận được chỉ thị anh ta vội vã chạy xuống, đứng trước cơ thể cứng đờ thêm một lần nữa run rẩy. Cố gắng lắm anh ta mới đi được tới cửa xe, cả người cũng lạnh toát.
Xem thêm
Thu gọn
Trong đêm đông, tiếng bước chân vội vã, tiếng nức nở hoà cùng tiếng gió rít, bóng dáng một cô gái bé nhỏ chạy vội vã trên đường rồi dừng lại trước cánh cổng của một ngôi nhà. Rầm.. rầm..rầm.. Tiếng bàn tay đập mạnh vào cổng, hoảng hốt, giọng nói yếu ớt run lên vì lạnh. Mở cửa, mau mở cửa.. Có ai không? Mau mở cửa... Bên trong im lặng, không có một tiếng trả lời. Bàn tay nhỏ bé kia bám lấy chút hy vọng mong manh, đập vào cổng đến đỏ ửng, bỏng rát. Mở cửa, có ai không?

Cứ như thế nửa tiếng trôi qua, gió vẫn không ngừng gào lên như xé lòng. Cái lạnh khiến cho cô bé cử động khó khăn, môi nhợt nhạt như người không lâu nữa sẽ tắt thở. Cứ cố chấp gục vào bậc thềm, trong vô thức đưa cánh tay lên đập vào cánh cửa, yếu ớt đến mức một âm thanh nhỏ cũng không thể nghe thấy. Cả người lạnh cóng, hoàn toàn chìm vào trong mê man, mặc kệ thiên nhiên ngược đãi, lúc ấy chính là không còn biết gì nữa. Ánh đèn chiếu tới sáng bừng cả không gian, chiếc xe dừng lại vội vã khi thấy một vật thể lạ ngay trước cổng. Trong xe có người vì xe thắng gấp mà nhíu mày, giọng nói không chút nhiệt độ như từ một nơi bắc cực.

Chuyện gì? Cả người tài xế lạnh toát, bị thanh âm ấy doạ đến run rẩy trong cuống họng, không nói lên lời. Người trong xe mất kiên nhẫn, thanh âm trầm thấp hơn một chút nữa. Nói. Môi tài xế mấp máy, hoảng loạn. Phía trước...phía trước có người...xin lỗi... Cũng không trách được anh ta. Chỉ mới nhận việc được một ngày nhưng không ít lần bị doạ cho tới kinh sợ, chỉ cần lướt qua đôi mắt sâu thẳm u tối như địa ngục kia cũng khiến cho anh ta đứng không vững. Xuống xe.. Nhận được chỉ thị anh ta vội vã chạy xuống, đứng trước cơ thể cứng đờ thêm một lần nữa run rẩy. Cố gắng lắm anh ta mới đi được tới cửa xe, cả người cũng lạnh toát.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...