Thông tin truyện

[Dịch] cây kéo của lý thợ may

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
cây kéo của lý thợ may

Tác giả: Sơn u Quân

Thể loại: Sắc , Cổ Đại , Đoản Văn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] cây kéo của lý thợ may

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Mỹ nhân nhìn Lý thợ may ngẩn người, nhất thời nửa khắc nghe không hiểu lời hắn. Lý thợ may cụp mắt suy nghĩ chốc lát, nói tiếp: “Khi vừa bắt đầu ta đúng là không thích ngươi, huynh trưởng chết rồi, ta liền cảm thấy ái tình chính là trói buộc, bọn họ muốn ta sống ta liền sống, nhưng ta không chịu được người bên cạnh ta rời đi trước ta.” Dừng một chút hắn lại nói tiếp, cả hắn cũng thấy có chút tàn nhẫn.

“Sau đó ta là vì biết ngươi không phải con người mới nguyện ý tiếp nhận ngươi.” Lý thợ may ôn nhu cười, “Ngươi e rằng không biết lúc đầu ta thậm chí thấy ngươi có chút phiền.” Thân thể mỹ nhân dần dần cứng đờ. “Không phải ta chán ghét ngươi, mà là ta nghĩ người như ngươi vốn không thể theo ta cả đời, lại đến trêu chọc ta làm gì, còn không bằng để ta cùng cây kéo của ta, mang theo cả máu huyết của ca ca tỷ tỷ cứ như vậy mà sống. Kết quả là càng về sau bên người chỉ còn lại mình ngươi. Bất quá – ”

Lý thợ may nâng cằm mỹ nhân lên, nụ cười nhạt đi, nhẹ giọng: “Ta chính là nhìn trúng ngươi không có lão bệnh tử như phàm nhân, nếu ngươi để ta chết trước ta liền thích ngươi. Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa? Có lẽ ngươi muốn hối hận…” Lời nói chợt ngừng lại, Lý thợ may hơi sững sờ. Mỹ nhân run run vuốt ve mặt Lý thợ may, viền mắt sưng đỏ, rưng rưng muốn khóc.
Xem thêm
Thu gọn
Mỹ nhân nhìn Lý thợ may ngẩn người, nhất thời nửa khắc nghe không hiểu lời hắn. Lý thợ may cụp mắt suy nghĩ chốc lát, nói tiếp: “Khi vừa bắt đầu ta đúng là không thích ngươi, huynh trưởng chết rồi, ta liền cảm thấy ái tình chính là trói buộc, bọn họ muốn ta sống ta liền sống, nhưng ta không chịu được người bên cạnh ta rời đi trước ta.” Dừng một chút hắn lại nói tiếp, cả hắn cũng thấy có chút tàn nhẫn.

“Sau đó ta là vì biết ngươi không phải con người mới nguyện ý tiếp nhận ngươi.” Lý thợ may ôn nhu cười, “Ngươi e rằng không biết lúc đầu ta thậm chí thấy ngươi có chút phiền.” Thân thể mỹ nhân dần dần cứng đờ. “Không phải ta chán ghét ngươi, mà là ta nghĩ người như ngươi vốn không thể theo ta cả đời, lại đến trêu chọc ta làm gì, còn không bằng để ta cùng cây kéo của ta, mang theo cả máu huyết của ca ca tỷ tỷ cứ như vậy mà sống. Kết quả là càng về sau bên người chỉ còn lại mình ngươi. Bất quá – ”

Lý thợ may nâng cằm mỹ nhân lên, nụ cười nhạt đi, nhẹ giọng: “Ta chính là nhìn trúng ngươi không có lão bệnh tử như phàm nhân, nếu ngươi để ta chết trước ta liền thích ngươi. Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa? Có lẽ ngươi muốn hối hận…” Lời nói chợt ngừng lại, Lý thợ may hơi sững sờ. Mỹ nhân run run vuốt ve mặt Lý thợ may, viền mắt sưng đỏ, rưng rưng muốn khóc.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...