Thông tin truyện

[Dịch] cậu có thể tự mình khẩu giao sao?

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
cậu có thể tự mình khẩu giao sao?

Tác giả: Fmare

Thể loại: Sắc , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] cậu có thể tự mình khẩu giao sao?

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Hai người nằm trên giường một lúc, Diệp Thành chậm rãi kể chuyện của mình cho cậu nghe, đem mâu thuẫn với cha, tiếc nuối với mẹ nói cho cậu nghe. Lạc Cánh Cánh lòng đầy căm phẫn, tỏ vẻ nếu như Diệp Thành vứt bỏ thân phận phú nhị đại, cậu sẽ chiếu cố hắn. Diệp Thành cười cười xoa mặt Lạc Cánh Cánh, tỏ vẻ mình đã tìm được công việc tốt, không có vấn đề.

"Em nói xem, sao anh có thể tự tìm cảm giác trên người mình được chứ." Diệp Thành thõa mãn cọ cọ Lạc Cánh Cánh. Lạc Cánh Cánh hừ một tiếng, cắn môi Diệp Thành. Diệp Thành ôm Lạc Cánh Cánh đặt trên gối, cảm thấy dưới gối cộm lên, lấy ra thì thấy cây mát xa hôm hai người cãi nhau. Mặt Diệp Thành đen một nửa, cường ngạnh nói. "Ném." Lạc Cánh Cánh hết một tiếng, nói. "Em mua. Sao anh muốn quăng thì quăng?" Diệp Thành làu bàu, nói.

"Đây không phải là em đang tổn thương lòng tự tôn của đàn ông sao. Giống như anh không cho em ăn no vậy." Lạc Cánh Cánh nghĩ thầm: Hóa ra là vì lý do này nên hôm đó mới làm cậu chết đi sống lại. Ngoài mặt lại nở nụ cười, lớn tiếng nói. "Vậy em càng thích đặt nó ở đầu giường. Ôi ôi! Chậm một chút! A! Diệp Thành...Ai!..." Diệp Tiểu Thành ở ngoài cửa cong mắt, trong lòng nói: Mới yên tĩnh được một lúc thôi mà. Chơi xong chưa? Tui còn chưa ăn cơm đâu.
Xem thêm
Thu gọn
Hai người nằm trên giường một lúc, Diệp Thành chậm rãi kể chuyện của mình cho cậu nghe, đem mâu thuẫn với cha, tiếc nuối với mẹ nói cho cậu nghe. Lạc Cánh Cánh lòng đầy căm phẫn, tỏ vẻ nếu như Diệp Thành vứt bỏ thân phận phú nhị đại, cậu sẽ chiếu cố hắn. Diệp Thành cười cười xoa mặt Lạc Cánh Cánh, tỏ vẻ mình đã tìm được công việc tốt, không có vấn đề.

"Em nói xem, sao anh có thể tự tìm cảm giác trên người mình được chứ." Diệp Thành thõa mãn cọ cọ Lạc Cánh Cánh. Lạc Cánh Cánh hừ một tiếng, cắn môi Diệp Thành. Diệp Thành ôm Lạc Cánh Cánh đặt trên gối, cảm thấy dưới gối cộm lên, lấy ra thì thấy cây mát xa hôm hai người cãi nhau. Mặt Diệp Thành đen một nửa, cường ngạnh nói. "Ném." Lạc Cánh Cánh hết một tiếng, nói. "Em mua. Sao anh muốn quăng thì quăng?" Diệp Thành làu bàu, nói.

"Đây không phải là em đang tổn thương lòng tự tôn của đàn ông sao. Giống như anh không cho em ăn no vậy." Lạc Cánh Cánh nghĩ thầm: Hóa ra là vì lý do này nên hôm đó mới làm cậu chết đi sống lại. Ngoài mặt lại nở nụ cười, lớn tiếng nói. "Vậy em càng thích đặt nó ở đầu giường. Ôi ôi! Chậm một chút! A! Diệp Thành...Ai!..." Diệp Tiểu Thành ở ngoài cửa cong mắt, trong lòng nói: Mới yên tĩnh được một lúc thôi mà. Chơi xong chưa? Tui còn chưa ăn cơm đâu.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...