{{ msgSearch }}

Chương 7: Thục Sơn Chính Phái Hiện.

Bất Diệt Kinh (c)

Cổ Diệp 1558 Chữ 12/11/2024 13:27:29

Chương 7: Thục Sơn Chính Phái Hiện.

Buổi sáng mấy hôm sau lúc Trương Phàm thức dậy thì cuối cùng cũng vận chuyển thành công tru thiên thuận lợi khiến cho hắn vô cùng sảng khoái.

Sau vài lần giao đấu với đám tà ma thì Trương Phàm cũng dần thích nghi được cách chiến đấu lợi dụng linh khí thuận lợi nhất đối với bản thân, nhưng mà theo lời Yêu Nữ nói hắn vẫn còn non lắm.

Trương Phàm cũng đã vơi đi thành kiến khi nghe lấy Yêu Nữ cũng không phải là Tà Ma, nhưng mà việc trước kia nàng muốn đoạt xá hắn thì vẫn còn canh cánh trong lòng.

Hắn vẫn chưa biết vì sao mình lại có năng lực chóng lại tà ma và Yêu Nữ đoạt xá, hình như nàng biết được điều gì đó nhưng luôn miệng hỏi vẫn không thể có câu trả lời hợp lý, có thể thân thể này có thứ gì đó đặc biệt chăng.

Trương Phàm cũng không có hỏi tận cùng chỉ vì hắn biết con tiểu yêu nữ này sẽ không nói cho hắn biết đâu, hắn cũng là cái ngại phiền phức cho nên cứ để thời gian trả lời cho tất cả đi là được rồi.

Lúc hắn lười biếng nhấc cơ thể mệt mỏi ra khỏi giường một lần nữa cảm nhận được ánh nắng mặt trời thì Trương Phàm cảm thấy mình khỏe hơn rất nhiều, hình như cơ thể hắn tự hấp thu lấy lực lượng thái dương của mặt trời rồi cho hắn một loại năng lượng khắc chế tà ma.

Trương Phàm hứng hở bắt đầu một ngày mới bằng cách ăn bồi bổ lấy cơ thể của mình, hiện giờ hắn đã là Luyện Khí tầng hai sơ kỳ đỉnh phong, hắn cảm nhận được chỉ cần một hoặc hai tuần nữa thôi thì tu vi sẽ được lần nữa đột phá điều đó hắn cảm nhận được sự mạnh mẽ theo ngày.

Thị trấn hôm nay thật sự rất là náo nhiệt khi các đại môn phái đã tìm tới đây không biết có mục đích gì Trương Phàm cũng lười để ý, cái tên hắn đ·ánh c·hết mấy tháng trước cũng có thể tính là một vị cao thủ của ma giáo, đáng tiếc là Trương Phàm lại không ưa cái thể loại dùng người sống luyện đan cho nên hắn chọn đưa tên kia về với đất mẹ, tất nhiên Trương Phàm cũng không nghĩ mình tốt lành cỡ nào đơn giản là hắn chướng mắt thể loại này thôi.

"Ngươi nghe thấy không, mấy vị đại hiệp lại bắt được một tên tà ma".

Âm thanh nói nhỏ hết mức là tin đồn nhưng không thể nào tránh được tai của Trương Phàm nghe được, hình như có người đang đồn về Tà Ma thì phải.

"Những vị môn phái kia phải tiêu hao rất lớn công phu mới bắt được cái kia Tà Ma, đáng tiếc là không thể g·iết c·hết".

Trương Phàm nghe thấy thì đôi mắt sáng lên, cái này tà ma là còn sống không phải là dâng tới miệng cho hắn ăn sao.

"Ngươi cái này càng không biết nữa, hình như phía bắt trấn chúng ta ở không xa xuất hiện bảo vật, giờ chính tà lưỡng giáo đều ở thị trấn nhỏ này hoặc là cấm trại gần đây để nhanh chóng bắt được thời cơ".

"Vậy sao, lần này bảo vật đúng là trấn động cả giang hồ mà, dù là ta cũng thèm nhỏ dãi".



Trương Phàm nghe hết mấy lời này, khi hắn nghe thấy bảo vật xuất thế thì vẻ mặt có chút long lanh.

"Đệ đệ lần này cơ duyên là ngươi may mắn a".

Trong đầu hắn lại được tiểu tỷ tỷ gợi ý cho, hắn không biết cái gì là cơ duyên lớn nhưng có thể giúp hắn đột phá thì đúng là tình hình rất tốt, nhất là ở này dường như không ai là đối thủ của hắn thì cũng như lấy đồ trong túi mà thôi.

"Lần này cơ duyên ta linh hồn có thể cảm nhận được mùi thuốc rất nồng, có thể thấy là đan dược từ thời đại không biết khi nào bây giờ mới xuất thế".

Yêu nữ hình như rất là hào hứng khiến cho Trương Phàm ngọn lửa trong lòng cũng bị thiêu cháy lên.

"Tránh ra, tránh ra cho ta".

Tiếng lọc cọc của xe khiến cho người dân trên đường táng lui, còn người không tránh ra kịp còn bị ngựa trắng đá thẳng bay ra bên ngoài.

"Kia là ai sao lại phô trương như vậy".

Một cái cầm kiếm đứng bên đường hỏi, vẻ mặt rất là bất mãn.

"Ngươi đừng có nói lung tung, người trong xe ngựa là con gái của tông chủ Thục Sơn Phái!".

Có người bên cạnh hữu tâm nhắc nhở không muốn cho bằng hữu cái miệng hại cái thân.

"A... Là cái kia nha đầu trên giang hồ có danh hiệu ma nữ sao".

Người kia đôi mi nhíu lại lời nói trở nên dần dần nhỏ lại không muốn gây ra tai họa bởi lời nói.



"Tránh ra".

Xe ngựa tới gần vậy mà lại đâm thẳng vào người của Trương Phàm đang đứng, hắn vậy mà thấy rất rõ là cái tên lái xe đang cười, trên khóe miệng lại có khẩu ngữ hai từ phế vật.

Trương Phàm đôi chân tập chung như là hai cây đinh ghim thẳng xuống mặt đất, cơ thể được linh khí cường hóa mạnh mẽ hiện rõ ra trực tiếp v·a c·hạm lấy xe ngựa.

'Ầm!'.

Xe ngựa trực tiếp bị cơ thể Trương Phàm đập bay thẳng lên bầu trời, hắn đôi mắt lộ ra sát ý không muốn giữ lại đám người phàm thường này.

"Các hạ dừng tay!".

Thế nhưng có người phi thân tới gần đã vận chuyển nội công, người này dường như là một đại cao thủ dùng kiếm.

Trương Phàm hừ lạnh cảm thấy khó chịu, ngón tay điểm ra đâm tới hướng xe ngựa kia đâm xuyên qua mi tâm tên lái xe.

'Ầm!'.

Xe ngựa rơi xuống vỡ nát hiện ra một người thiếu nữ tuổi 16 xinh đẹp vô cùng, nhưng mà trên khuôn mặt có sự đanh đá bên trên hiện ra.

Đầu tiên tên kia kiếm khách bay tới đỡ lấy thiếu nữ quan xác thiếu nữ một chút không sao hắn mới rời mắt đi.

"Đạo hữu làm vậy hình như có chút quá đáng!".

Lão kiếm khách cầm kiếm nhíu mày tra hỏi, ánh mắt hắn tràn ngập ánh sáng lạnh lùng nhìn lấy Trương Phàm hình như không hài lòng về hắn việc làm.

"Tên cẩu tặc kia, ngươi đây là làm gì bộ muốn c·hết hay sao".

Thiếu nữ nói có vẻ đanh đá, nàng trên miệng luôn cự nhau giống như muốn lao thẳng vào cắn Trương Phàm vậy.



Trương Phàm vẻ mặt vẫn không có để tâm, loại này cảm giác nói chuyện với sâu kiến hắn không có muốn đáp trả, trực tiếp ra tay không tốt sao.

Trương Phàm bàn tay phát ra ánh sáng lạnh lẽo, linh khí được ngón tay hắn bao phủ khiến phát ra ánh sáng nhạt một điểm chỉ ra tốc độ không chậm không nhanh nhưng lại mang theo một loại khóa chặt không cho người ta chạy thoát.

'Phốc!'.

Một điểm chỉ ra xuyên thẳng qua mi tâm của lão già cầm kiếm, không có chút nghi ngờ gì một phát c·hết ngắt.

"Cái gì chứ, cao thủ Thục Sơn vậy mà bị một chỉ cho chọt c·hết!".

Có người bên cạnh đôi mắt co rút lại lộ ra sợ hãi.

"Đây chẳng lẽ là nhất dương chỉ của thiếu lâm sao, thật đúng là quá mạnh!".

Nhiều người nghi ngờ hỏi, sợ rằng võ lâm thiếu lâm được tiếc lộ ra ngoài sẽ có chuyện không hay.

"Ngươi... ".

Thiếu nữ kia sợ hãi lui về phía sau, nàng không ngờ thúc bá trưởng lão trong đại phái lại bị dể dàng g·iết c·hết như vậy, đây không giống trong kịch bản a.

Trương Phàm cũng thờ ơ không đợi nàng nói ra lời thứ hai, tiếp tục là một chỉ đâm xuyên qua động mạch chủ g·iết c·hết ngay lập tức không có chút gì ngoài ý muốn.

Trương Phàm trong lòng vẫn không gợn sóng, vẻ mặt vẫn bình thường không có gì biến hóa, g·iết c·hết hai con kiến hắn không có gì tội lỗi, nhất là hai cái tên tự cho mình là giám lên mặt với Trương Phàm càng là phải g·iết.

Trương Phàm từ trong trí nhớ kiếp trước nhớ lại mấy cái môn võ công trên phim hắn cũng làm bộ làm theo, nhưng mà hắn đánh ra không phải cái gì võ công mà trực tiếp linh khí hóa thành sát ý đơn giản đánh ra mà thôi.

Cái gì lục mạch thần kiếm hay nhất dương chỉ, cái gì thần long thập bát chưởng hắn đều có thể làm được trong chớp mắt.

Nhưng hiện giờ là cần phải tránh phiền phức một chút cái đã mất công lát nữa Thục Sơn phái lại tới hỏi tội thì sẽ rất là phiền phức, mỗi môn phái trong võ lâm đều có một loại pháp bảo nghe Yêu Nữ nói là Luyện Khí Kỳ khi đối đầu thì phải c·hết không nghi ngờ, tuy hắn đã là tầng 2 nhưng mà cẩn thận vẫn hơn.

Sưu Tầm, 12/11/2024 13:27:29

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện