Thông tin truyện

[Dịch] bất chấp tất cả

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
bất chấp tất cả

Tác giả: Cư Tiểu Diệc

Thể loại: Ngôn Tình ,

Trạng thái: Full

[Dịch] bất chấp tất cả

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
"Ngày ấy, ngoài hành lang triển lãm gốm sứ rất đẹp, cô đang cầm chiếc bình hoa xinh đẹp mới vừa chế tác hướng về phòng triển lãm, bình hoa cao quá nửa người chặn lại tầm mắt của cô. Nghe có tiếng bước chân, cô theo bản năng nghiêng người muốn nhường đường, nhưng ngón tay tê dại bởi vì thay đổi động tác mà làm trượt bình hoa, khiến cho cô mất trọng tâm nghiêng về trước, tại thời điểm "mành chỉ treo chuông", người nọ nhanh trí đỡ lấy cả người cô đang nhuốm màu đào chiếc bình, lúc này mới may mắn thoát nạn.

Cô mặc một chiếc váy chiffon hở vai, người nọ giữ lấy bả vai cô bằng đôi tay dày rộng và mạnh mẽ, chắc là một chàng trai, hơi ấm lòng bàn tay khiến cô đỏ mặt, cô vội vã đứng ngay ngắn, nghiêng đầu từ sau bình hoa lộ ra nửa khuôn mặt tươi cười, lễ phép hướng chàng trai nói cám ơn: "Thật là cám ơn anh". Người nọ lại không tỏ bất kỳ thái độ nào, thu tay về, không nói một lời bước qua bên cạnh cô đi về hướng khác, cô xoay người, ánh mắt hướng theo bóng lưng lạnh lùng đang di chuyển, anh ta mặc chiếc áo sơ mi phẳng phiu, ống tay áo tùy ý gấp đến khuỷu tay, một tay để trong túi quần kaki, nhìn từ sau lưng, có thể thấy đó là cách ăn mặc gọn gàng của một chàng trai anh tuấn.

Mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh ta còn lưu lại trong không khí, nghe nói sự lưu giữ của khứu giác khi kết hợp với cảm giác sẽ tăng khả năng ghi nhớ đến gấp ba, cho nên cô rất dễ dàng nhớ được hương vị của anh. Lúc ấy cô cũng không hề biết, người đàn ông vô tình gặp mặt lần đầu tiên vào trưa hôm đó, sẽ thay đổi cả cuộc đời của cô.  Mười năm trước lúc chia tay, anh nói cho cô biết, cô không phải là người phụ nữ anh muốn. Trải qua mười năm gặp lại, cô nói cho anh biết, anh chỉ là cha của con cô...."   
Xem thêm
Thu gọn
"Ngày ấy, ngoài hành lang triển lãm gốm sứ rất đẹp, cô đang cầm chiếc bình hoa xinh đẹp mới vừa chế tác hướng về phòng triển lãm, bình hoa cao quá nửa người chặn lại tầm mắt của cô. Nghe có tiếng bước chân, cô theo bản năng nghiêng người muốn nhường đường, nhưng ngón tay tê dại bởi vì thay đổi động tác mà làm trượt bình hoa, khiến cho cô mất trọng tâm nghiêng về trước, tại thời điểm "mành chỉ treo chuông", người nọ nhanh trí đỡ lấy cả người cô đang nhuốm màu đào chiếc bình, lúc này mới may mắn thoát nạn.

Cô mặc một chiếc váy chiffon hở vai, người nọ giữ lấy bả vai cô bằng đôi tay dày rộng và mạnh mẽ, chắc là một chàng trai, hơi ấm lòng bàn tay khiến cô đỏ mặt, cô vội vã đứng ngay ngắn, nghiêng đầu từ sau bình hoa lộ ra nửa khuôn mặt tươi cười, lễ phép hướng chàng trai nói cám ơn: "Thật là cám ơn anh". Người nọ lại không tỏ bất kỳ thái độ nào, thu tay về, không nói một lời bước qua bên cạnh cô đi về hướng khác, cô xoay người, ánh mắt hướng theo bóng lưng lạnh lùng đang di chuyển, anh ta mặc chiếc áo sơ mi phẳng phiu, ống tay áo tùy ý gấp đến khuỷu tay, một tay để trong túi quần kaki, nhìn từ sau lưng, có thể thấy đó là cách ăn mặc gọn gàng của một chàng trai anh tuấn.

Mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh ta còn lưu lại trong không khí, nghe nói sự lưu giữ của khứu giác khi kết hợp với cảm giác sẽ tăng khả năng ghi nhớ đến gấp ba, cho nên cô rất dễ dàng nhớ được hương vị của anh. Lúc ấy cô cũng không hề biết, người đàn ông vô tình gặp mặt lần đầu tiên vào trưa hôm đó, sẽ thay đổi cả cuộc đời của cô.  Mười năm trước lúc chia tay, anh nói cho cô biết, cô không phải là người phụ nữ anh muốn. Trải qua mười năm gặp lại, cô nói cho anh biết, anh chỉ là cha của con cô...."   
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...