Thông
tin truyện
[Dịch] báo ân kí
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] báo ân kí
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Tô Phàm hắn cũng chỉ là một kẻ bình thường giữa cái thế giới này, học vấn của hắn không cao, vẻ ngoài cũng chẳng có gì là nổi bật. Từ bé hắn đã không có cha, sau đó mẹ lại bệnh nặng rồi mất, hồi đó hắn còn nhỏ quá, cứ nghĩ rằng mẹ vẫn đang ngủ, trải qua những ngày bị bỏ đói đành phải lay lay mẹ đòi ăn. May mắn làm sao, ở nơi thôn quê này người ta đối với nhau bằng tình nghĩa, hắn không phải sống trong cái cảnh màn trời chiếu đất mà lớn lên, cũng chẳng bị bỏ đói thêm bữa nào nữa, người ta lo liệu ma chay cho mẹ hắn, rồi góp công góp của nuôi hắn lớn lên thành người. Đáng ra kẻ như hắn, đường tương lai sau này chắc chắn sẽ vô cùng gập ghềnh trắc trở, làm sao có thể mơ đến việc được đi học, được biết đến cái chữ, điển tích, thi ca, nhưng ông trời thương tình, cho nơi này có một vị tiên sinh tốt, người ấy thương hắn nghèo nhưng chăm học, vậy là cho phép hắn vào lớp ngồi cùng chúng bạn mà đọc sách, ôn thi.
Vào cái thời bấy giờ, người ta luôn mong con cháu nhà mình có thể đỗ đạt làm quan, ở vùng quê mà Tô Phàm sống cũng vậy, rất nhiều thanh thiếu niên chịu chăm chỉ học hành cũng vì một ngày có thể mang vinh quang về cho cả dòng họ. Việc đỗ làm Trạng Nguyên ai ai cũng muốn mơ tưởng đến, chỉ là bảng vàng khó lên như vậy, Tô Phàm cũng không nghĩ mình có cái cơ hội gì. Cứ nghĩ cũng sẽ được theo chân người ta lăn lộn một phen, cuối cùng vì tiên sinh ốm nặng mà hắn đành phải ở lại nhà thay người dạy học.
Ngày tháng trôi qua, đến một hôm trời bão nổi, hắn vì trên đường về mắc mưa không kịp trú, thế là đành phải chạy vào trong rừng rậm một phen, tình cờ cứu được một tiểu hồ li, sau đó tận mắt chứng kiến y hóa thành hình người rồi chạy biến vào rừng sâu với đôi mắt ghét bỏ, ngỡ rằng cả đời cũng sẽ không gặp lại lần thứ hai, ngờ đâu ngay hôm sau đã thấy y đến nhà mình với thân phận biểu huynh xa lơ xa lắc. Họ cùng nhau ở chung một nhà, cùng ăn cùng uống cùng sinh hoạt, đến cuối cùng tiểu hồ li cao ngạo cũng bị thiếu niên dịu dàng đốn ngã, thành thành thật thật thành của người ta.
Xem thêm
Thu gọn
Tô Phàm hắn cũng chỉ là một kẻ bình thường giữa cái thế giới này, học vấn của hắn không cao, vẻ ngoài cũng chẳng có gì là nổi bật. Từ bé hắn đã không có cha, sau đó mẹ lại bệnh nặng rồi mất, hồi đó hắn còn nhỏ quá, cứ nghĩ rằng mẹ vẫn đang ngủ, trải qua những ngày bị bỏ đói đành phải lay lay mẹ đòi ăn. May mắn làm sao, ở nơi thôn quê này người ta đối với nhau bằng tình nghĩa, hắn không phải sống trong cái cảnh màn trời chiếu đất mà lớn lên, cũng chẳng bị bỏ đói thêm bữa nào nữa, người ta lo liệu ma chay cho mẹ hắn, rồi góp công góp của nuôi hắn lớn lên thành người. Đáng ra kẻ như hắn, đường tương lai sau này chắc chắn sẽ vô cùng gập ghềnh trắc trở, làm sao có thể mơ đến việc được đi học, được biết đến cái chữ, điển tích, thi ca, nhưng ông trời thương tình, cho nơi này có một vị tiên sinh tốt, người ấy thương hắn nghèo nhưng chăm học, vậy là cho phép hắn vào lớp ngồi cùng chúng bạn mà đọc sách, ôn thi.
Vào cái thời bấy giờ, người ta luôn mong con cháu nhà mình có thể đỗ đạt làm quan, ở vùng quê mà Tô Phàm sống cũng vậy, rất nhiều thanh thiếu niên chịu chăm chỉ học hành cũng vì một ngày có thể mang vinh quang về cho cả dòng họ. Việc đỗ làm Trạng Nguyên ai ai cũng muốn mơ tưởng đến, chỉ là bảng vàng khó lên như vậy, Tô Phàm cũng không nghĩ mình có cái cơ hội gì. Cứ nghĩ cũng sẽ được theo chân người ta lăn lộn một phen, cuối cùng vì tiên sinh ốm nặng mà hắn đành phải ở lại nhà thay người dạy học.
Ngày tháng trôi qua, đến một hôm trời bão nổi, hắn vì trên đường về mắc mưa không kịp trú, thế là đành phải chạy vào trong rừng rậm một phen, tình cờ cứu được một tiểu hồ li, sau đó tận mắt chứng kiến y hóa thành hình người rồi chạy biến vào rừng sâu với đôi mắt ghét bỏ, ngỡ rằng cả đời cũng sẽ không gặp lại lần thứ hai, ngờ đâu ngay hôm sau đã thấy y đến nhà mình với thân phận biểu huynh xa lơ xa lắc. Họ cùng nhau ở chung một nhà, cùng ăn cùng uống cùng sinh hoạt, đến cuối cùng tiểu hồ li cao ngạo cũng bị thiếu niên dịu dàng đốn ngã, thành thành thật thật thành của người ta.
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Tu Chân Văn Minh
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không