Thông tin truyện

[Dịch] âu dương phu nhân, xin em đừng khóc!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
âu dương phu nhân, xin em đừng khóc!

Tác giả: VyVy539

Thể loại: Truyện Teen ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] âu dương phu nhân, xin em đừng khóc!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Truyện Âu Dương Phu Nhân, Xin Em Đừng Khóc!  Là một tựa truyện hay thuộc thể loại ngôn tình. Kể về năm 16 tuổi - cô nhìn thấy anh lần đầu tiên là buổi đầu nhập học. Mái tóc màu hạt dẻ nhẹ bay theo chiều gió, ánh mắt lạnh lùng vô tình, đôi môi mỏng kẻ hát theo điệu nhạc. Anh đi ngang qua cô như cơn gió mùa thu lướt qua, mang một chút đau thương nhưng lại lạnh lùng khép kín. Dáng vẻ anh cô đơn dưới ánh mặt trời, hai tay đút vô túi quần cao ngạo mà bước đi. 

Năm 17 tuổi, cô đứng trước mặt bao nhiêu người tỏ tình với anh. Anh chỉ lạnh lùng phun ra hai từ " cám ơn". Năm 18 tuổi, cô nhìn anh trong bữa tiệc sinh nhật tỏ tình với một gái khác. Cô ấy là hoa khôi của trường...cũng là người bạn cô yêu quý nhất. Cô rời đi vì không muốn thấy cảnh người mình yêu, yêu bạn thân mình. Trước lúc đi, cô gửi cho anh một tin nhắn hẹn gặp anh ở sân bay...cuối cùng anh đã không đến. Cô nhìn hộp quà trong tay mình, khẽ cười rồi quay lưng bước đi. Hôm đó trời đã đổ mưa, người ta chỉ thấy một cô gái nhỏ một tay ôm hộp quà, một tay kéo vali. 

Năm năm sau cô trở về Việt Nam. Xin vào làm tại một công ty lớn nhất thành phố, giám đốc cô là một người vô cùng đẹp trai nhưng lại rất lạnh lùng. Không thích tiếp xúc với phụ nữ nhưng chưa bao giờ bài xích cô gái nào lại gần. Đó là tất cả những gì cô được nghe từ những lời đồn đại của hội chị em phụ nữ...nhưng rồi cô gặp anh...giám đốc công ty cô...cũng là người cô thương nhớ nhiều năm qua...
Xem thêm
Thu gọn
Truyện Âu Dương Phu Nhân, Xin Em Đừng Khóc!  Là một tựa truyện hay thuộc thể loại ngôn tình. Kể về năm 16 tuổi - cô nhìn thấy anh lần đầu tiên là buổi đầu nhập học. Mái tóc màu hạt dẻ nhẹ bay theo chiều gió, ánh mắt lạnh lùng vô tình, đôi môi mỏng kẻ hát theo điệu nhạc. Anh đi ngang qua cô như cơn gió mùa thu lướt qua, mang một chút đau thương nhưng lại lạnh lùng khép kín. Dáng vẻ anh cô đơn dưới ánh mặt trời, hai tay đút vô túi quần cao ngạo mà bước đi. 

Năm 17 tuổi, cô đứng trước mặt bao nhiêu người tỏ tình với anh. Anh chỉ lạnh lùng phun ra hai từ " cám ơn". Năm 18 tuổi, cô nhìn anh trong bữa tiệc sinh nhật tỏ tình với một gái khác. Cô ấy là hoa khôi của trường...cũng là người bạn cô yêu quý nhất. Cô rời đi vì không muốn thấy cảnh người mình yêu, yêu bạn thân mình. Trước lúc đi, cô gửi cho anh một tin nhắn hẹn gặp anh ở sân bay...cuối cùng anh đã không đến. Cô nhìn hộp quà trong tay mình, khẽ cười rồi quay lưng bước đi. Hôm đó trời đã đổ mưa, người ta chỉ thấy một cô gái nhỏ một tay ôm hộp quà, một tay kéo vali. 

Năm năm sau cô trở về Việt Nam. Xin vào làm tại một công ty lớn nhất thành phố, giám đốc cô là một người vô cùng đẹp trai nhưng lại rất lạnh lùng. Không thích tiếp xúc với phụ nữ nhưng chưa bao giờ bài xích cô gái nào lại gần. Đó là tất cả những gì cô được nghe từ những lời đồn đại của hội chị em phụ nữ...nhưng rồi cô gặp anh...giám đốc công ty cô...cũng là người cô thương nhớ nhiều năm qua...
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...