{{ msgSearch }}

Chương 377: Cả nhà cùng nhau giám sát (1)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Sơn Nguyệt 742 Chữ 20/01/2025 19:22:09

Nếu người này có phẩm hạnh tốt thì cũng thôi, nhưng Vương Hồng Hạnh này ban đầu rõ ràng là chê con trai bà không có bản lĩnh, sau đó biết được con trai bà sau này sẽ có tiền đồ rộng mở, nên mới vội vàng bám lấy.

Người như vậy, chỉ có thể cùng hưởng thụ chứ không thể cùng gánh vác khó khăn.

Ai có thể đảm bảo cuộc đời mình sẽ luôn luôn thuận buồm xuôi gió?

Chuyện này không nói trước được, biết đâu sau khi ở bên nhau, Thẩm Trường Chinh gặp chuyện gì, Vương Hồng Hạnh lại bỏ đi.

Vương Hồng Hạnh quả thực bị mấy câu nói này của bà dọa cho c.h.ế.t đứng tại chỗ.

Sắc mặt cô ta có chút tái nhợt, lại nhìn Thẩm Trường Chinh với vẻ mặt uỷ khuất, nhưng Thẩm Trường Chinh căn bản không thèm liếc nhìn cô ta lấy một cái.

"Thôi được rồi, tôi nói đến đây thôi, nếu cô không ngại tôi đến nhà chồng cô nói chuyện, thì tốt nhất đừng dây dưa với Trường Trinh nhà chúng tôi nữa."

Nói xong bà hừ một tiếng, kéo Thẩm Trường Chinh rời đi.

Hai người họ đi chưa được bao xa, vẫn có thể nghe thấy mẹ Thẩm đang dạy dỗ Thẩm Trường Chinh.

"Con nói xem con, đã lớn thế này rồi, lúc này còn không biết tránh hiềm nghi? Nếu bị người ta nhìn thấy, nhất định sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu con, đến lúc đó con chính là quần dính bùn, không phải cứt cũng thành cứt."

"Mẹ, con biết rồi, chẳng phải là con còn chưa kịp nói chuyện thì mẹ đã ra rồi sao? Mẹ cứ yên tâm, con sẽ không hồ đồ đâu."

"Hừ! Tốt nhất là như vậy."

"Đúng rồi, mẹ, chẳng phải mẹ đang ở thị trấn chăm sóc em gái và con gái sao? Sao đột nhiên lại về rồi?"

Giọng anh còn mang theo sự căng thẳng, ban đầu anh còn tưởng là Thẩm Nghiên bên kia xảy ra chuyện gì.

Không ngờ...

Mẹ Thẩm trực tiếp nhìn anh nói: "Mẹ cố ý quay về vì chuyện của con đấy, em gái con đã nói với mẹ rồi, mẹ ở nhà một thời gian, lần này mẹ nói như vậy, biết đâu con bé Vương Hồng Hạnh kia bị ép đến đường cùng sẽ làm ra chuyện gì đó, con cẩn thận cho mẹ, đừng để bị người ta tính kế mà không biết."

Thẩm Trường Chinh có chút bất đắc dĩ, trong lòng mẹ anh, anh chính là người dễ bị người khác tính kế như vậy sao?

Sao anh lại cảm thấy mẹ Thẩm có vẻ không yên tâm.

Nếu mẹ Thẩm biết được suy nghĩ trong lòng anh, nhất định sẽ khẳng định nói với anh rằng, đúng vậy, trông anh chính là một kẻ ngốc.

Cũng chẳng trách Vương Hồng Hạnh lại muốn tính kế anh.

Hai mẹ con đi xa rồi, nhưng Vương Hồng Hạnh nhìn bóng lưng Thẩm Trường Chinh với ánh mắt kiên định, cô ta vốn tưởng rằng chuyện này rất đơn giản, bây giờ xem ra lại có chút khó khăn.

Mẹ Thẩm xen vào, sau này cô ta muốn tiếp tục tiếp cận Thẩm Trường Chinh e rằng có chút khó khăn.

Chủ yếu là sợ mẹ Thẩm đến lúc đó có thể sẽ đến nhà chồng cô ta mách lẻo.

Trước khi có tiến triển rõ ràng gì với Thẩm Trường Chinh, nhà chồng cô ta sẽ không bỏ cuộc.

Người chồng hiện tại đúng là không tốt, nhưng dù sao thì đối phương cũng được coi là người thành phố.

Vương Hồng Hạnh đảo mắt, trong lòng đang tính toán biện pháp nào tốt hơn, có thể một lần hạ gục Thẩm Trường Chinh, khiến anh phải chịu trách nhiệm với cô ta...

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mắt Vương Hồng Hạnh sáng lên.

Có lẽ biện pháp này có thể được!

Thẩm Trường Chinh không hề biết, lúc này đã có người đang tính kế anh rồi.

Hai mẹ con trở về nhà, không nói gì với bên ngoài, nhưng có người nhìn thấy mẹ Thẩm trở về, còn tò mò hỏi tại sao bà không ở thị trấn chăm sóc con gái.

Mẹ Thẩm chỉ nói là không yên tâm về nhà, không giải thích nhiều với bên ngoài.

Những người khác cũng không suy nghĩ nhiều.

Sau khi mẹ Thẩm trở về, tối hôm đó bà đã nói hết những lời Thẩm Nghiên nói với ba Thẩm.

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:22:09

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện