Thông tin truyện

[Dịch] anh là của em

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
anh là của em

Tác giả: Dục Bạc Hoan

Thể loại: Sủng , Đoản Văn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] anh là của em

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Còn nhớ cảnh Lang Vinh ôm xác thằng đó rồi dùng ánh mắt oán hận nhìn anh, buông lời thề độc địa nhất. "– Anh ấy đã chết, lòng tôi cũng chết theo, anh đừng hòng có được trái tim tôi dù chỉ một chút." Thật ra, khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy rất khôi hài, đến cùng còn ẩn ẩn nở nụ cười, thời gian qua đi thật lâu, mọi chuyện cũng trôi vào quên lãng. Điều anh coi trọng chủ yếu ở Lang Vinh khi vừa bắt đầu mối quan hệ chính là gương mặt của hắn, đẹp đẽ, không nữ tính, anh yêu nhất nốt ruồi lệ nằm cạnh khóe mắt kia, như tô điểm thêm nét quyến rũ, rồi tình cờ trông thấy phong thái đàm phán trên bàn làm việc của hắn, kiêu căng khinh người, khiến lòng anh chợt nhộn nhạo, đột ngột sinh ra nỗi nhớ nhung khó tả.

Thế nhưng lúc đó, gương mặt vặn vẹo hung tợn nhuốm đầy nước mắt và bụi đất, trông thảm hại vô cùng, đã phá hủy hoàn toàn vẻ đẹp anh tự đánh giá bấy lâu nay. Thực sự, khó có thể chịu đựng. Chính vì thế, anh lôi xềnh xệch Lang Vinh trở về, đè hắn ra chà xát từ trên xuống dưới như muốn lột hết lớp da trên người hắn. "– Ừm, thế này trông hợp mắt hơn." Mục Tắc hài lòng mỉm cười, ngón tay cứng cáp mạnh mẽ lướt nhẹ qua nốt ruồi lệ trên khóe mắt hắn.
Xem thêm
Thu gọn
Còn nhớ cảnh Lang Vinh ôm xác thằng đó rồi dùng ánh mắt oán hận nhìn anh, buông lời thề độc địa nhất. "– Anh ấy đã chết, lòng tôi cũng chết theo, anh đừng hòng có được trái tim tôi dù chỉ một chút." Thật ra, khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy rất khôi hài, đến cùng còn ẩn ẩn nở nụ cười, thời gian qua đi thật lâu, mọi chuyện cũng trôi vào quên lãng. Điều anh coi trọng chủ yếu ở Lang Vinh khi vừa bắt đầu mối quan hệ chính là gương mặt của hắn, đẹp đẽ, không nữ tính, anh yêu nhất nốt ruồi lệ nằm cạnh khóe mắt kia, như tô điểm thêm nét quyến rũ, rồi tình cờ trông thấy phong thái đàm phán trên bàn làm việc của hắn, kiêu căng khinh người, khiến lòng anh chợt nhộn nhạo, đột ngột sinh ra nỗi nhớ nhung khó tả.

Thế nhưng lúc đó, gương mặt vặn vẹo hung tợn nhuốm đầy nước mắt và bụi đất, trông thảm hại vô cùng, đã phá hủy hoàn toàn vẻ đẹp anh tự đánh giá bấy lâu nay. Thực sự, khó có thể chịu đựng. Chính vì thế, anh lôi xềnh xệch Lang Vinh trở về, đè hắn ra chà xát từ trên xuống dưới như muốn lột hết lớp da trên người hắn. "– Ừm, thế này trông hợp mắt hơn." Mục Tắc hài lòng mỉm cười, ngón tay cứng cáp mạnh mẽ lướt nhẹ qua nốt ruồi lệ trên khóe mắt hắn.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...