Thông
tin truyện
[Dịch] ảnh đế là một đứa bé
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 9
Lượt xem: 9
[Dịch] ảnh đế là một đứa bé
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 9
Lượt xem: 9
Thiệu Trạch dùng sức nắm, gần như muốn bóp nát xương cậu, “Đạo diễn Minh Sâm là người tôi vẫn luôn hi vọng có thể hợp tác, kết quả ông ta lại chọn cậu, ảnh đế giải Kim Bôi tôi cũng muốn, nhưng chỉ cần có cậu thì tôi sẽ không có cơ hội! Tại sao cậu phải vào công ty tôi, tại sao phải trở thành diễn viên? Nếu như không có cậu, vậy tất cả những thứ kia đều thuộc về tôi!”
“Thiệu Trạch, cậu bình tĩnh lại chút đi!” Chưa bao giờ nghĩ trong lòng bạn tốt lại có nhiều câu oán hận mình như vậy, Tưởng Sầm lùi về sau một bước, muốn tránh khỏi gọng kiềm của hắn, cảm giác bủn rủn trên người lại đánh úp một lần nữa, khiến cậu không thể nâng nổi cánh tay, thân thể đột nhiên bị xoay một vòng lưng đưa về phía sân thượng, cổ bị bóp chặt, Tưởng Sầm ngước mắt nhìn Thiệu Trạch như đã thay đổi thành một người khác, run rẩy hỏi, “A Trạch, cậu muốn làm gì?”
“Tiểu Sầm, có phải cậu cảm thấy cả người bủn rủn vô lực?” Thiệu Trạch nhìn cậu, giải đáp nghi vấn của cậu, “Đó là tôi bỏ thuốc, nếu không như vậy, sao tôi dễ dàng thực hiện kế hoạch được?” Trong đầu Tưởng Sầm nổ tung, không trách được cả người cậu không còn chút sức, thì ra không phải do thời gian này mình quá mệt mỏi mà là bị bỏ thuốc, mà có khả năng nhất chính là chai nước lúc nãy người trước mặt này đưa cho mình! “Tiểu Sầm, nếu không có cậu thì tốt biết mấy? Nếu không có cậu, ảnh đế chính là tôi, chi bằng cậu biến mất.” Giọng Thiệu Trạch trầm thấp, trong đêm yên tĩnh nghe làm người ta hoảng sợ vô cùng.
Xem thêm
Thu gọn
Thiệu Trạch dùng sức nắm, gần như muốn bóp nát xương cậu, “Đạo diễn Minh Sâm là người tôi vẫn luôn hi vọng có thể hợp tác, kết quả ông ta lại chọn cậu, ảnh đế giải Kim Bôi tôi cũng muốn, nhưng chỉ cần có cậu thì tôi sẽ không có cơ hội! Tại sao cậu phải vào công ty tôi, tại sao phải trở thành diễn viên? Nếu như không có cậu, vậy tất cả những thứ kia đều thuộc về tôi!”
“Thiệu Trạch, cậu bình tĩnh lại chút đi!” Chưa bao giờ nghĩ trong lòng bạn tốt lại có nhiều câu oán hận mình như vậy, Tưởng Sầm lùi về sau một bước, muốn tránh khỏi gọng kiềm của hắn, cảm giác bủn rủn trên người lại đánh úp một lần nữa, khiến cậu không thể nâng nổi cánh tay, thân thể đột nhiên bị xoay một vòng lưng đưa về phía sân thượng, cổ bị bóp chặt, Tưởng Sầm ngước mắt nhìn Thiệu Trạch như đã thay đổi thành một người khác, run rẩy hỏi, “A Trạch, cậu muốn làm gì?”
“Tiểu Sầm, có phải cậu cảm thấy cả người bủn rủn vô lực?” Thiệu Trạch nhìn cậu, giải đáp nghi vấn của cậu, “Đó là tôi bỏ thuốc, nếu không như vậy, sao tôi dễ dàng thực hiện kế hoạch được?” Trong đầu Tưởng Sầm nổ tung, không trách được cả người cậu không còn chút sức, thì ra không phải do thời gian này mình quá mệt mỏi mà là bị bỏ thuốc, mà có khả năng nhất chính là chai nước lúc nãy người trước mặt này đưa cho mình! “Tiểu Sầm, nếu không có cậu thì tốt biết mấy? Nếu không có cậu, ảnh đế chính là tôi, chi bằng cậu biến mất.” Giọng Thiệu Trạch trầm thấp, trong đêm yên tĩnh nghe làm người ta hoảng sợ vô cùng.
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Tu Chân Văn Minh
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không