Có điều Cố Lê không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt từ trên trời rơi xuống này,: "Vậy… Bây giờ đối tượng em giả vờ kết hôn chớp nhoáng, có lẽ chỉ có Trần Thạc là phù hợp nhất."
Cố Ngộ thờ ơ: "Dù sao cũng là giả, dù em nói là Trần Trác anh cũng không phản đối."
"Không phải... Dù sao cũng cần người ta phối hợp, thế này... Nếu không cho người ta một danh phận, cũng không phù hợp lắm..." Cố Lê ngước cổ lên, vẻ mặt mong đợi.
Cố Ngộ đảo mắt, nghiến răng nói: "Tùy em."
Rất tốt, coi như đây là cách Cố Ngộ vòng vo chấp nhận Trần Thạc rồi.
Đã có kế hoạch, thực hiện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Đúng như Cố Ngộ dự đoán, Thang Ninh thực sự không hề nghi ngờ về việc Cố Lê nói muốn kết hôn chớp nhoáng.
Suôn sẻ đến mức ngoài dự đoán.
Có lẽ vì bình thường Cố Lê thực sự quen sống hấp tấp, hơn nữa trước đây cũng nhắc đến mình là người rất coi trọng cảm giác không chỉ một lần, nên khi nói sẽ kết hôn với Trần Thạc ngay và không muốn đợi thêm một ngày nào nữa Thang Ninh liền tin thật.
Thang Ninh biết Cố Lê là người vừa bốc đồng, vừa kiên định, một khi đã quyết định thì mười con trâu cũng không kéo lại được.
Vì vậy cô luôn tỏ ra rất ủng hộ, cũng nói nhiều điều tốt về Trần Thạc.
Sau đó nội dung trò chuyện hàng ngày của hai người đều trở thành thảo luận về các vấn đề liên quan đến đám cưới.
Mỗi ngày Cố Lê đều tìm rất nhiều hình ảnh bố trí đám cưới khác nhau cho Thang Ninh xem, để Thang Ninh chọn một cái đẹp.
Mặc dù mỗi lần Thang Ninh đều nói "Cậu thích là được", nhưng Cố Lê vẫn rất khôn khéo nói không tin tưởng vào thẩm mỹ của mình, cần tham khảo nhiều hơn.
Thậm chí cuối cùng cô ấy còn làm một bảng biểu, để Thang Ninh đánh dấu tất cả những yếu tố cô thích, dựa vào những yếu tố cô thích để thảo luận với nhà thiết kế xây dựng một bối cảnh hoàn hảo.
Tuy nhiên sản phẩm cuối cùng vẫn phải giữ bí mật với Thang Ninh, nếu không sẽ mất đi cảm giác bất ngờ.
Ngày cưới được định vào ngày Cố Ngộ và Thang Ninh lần đầu tiên ngắm bình minh cùng nhau.
Đối với Cố Ngộ, đây là một ngày có ý nghĩa đặc biệt.
Thực ra ngày đó năm ngoái, anh đã muốn thông báo cho cả thế giới biết việc mình thích Thang Ninh.
Chỉ là anh đã dùng một cách cực kỳ kín đáo, đó là lần đầu tiên trong đời đăng bài trên khoảnh khắc.
Thậm chí cho đến bây giờ, khoảnh khắc của anh vẫn chỉ có mỗi bài đăng đó.
Vì là một ngày bình thường, thậm chí không phải cuối tuần, nên khi Thang Ninh được Cố Lê dẫn đến khách sạn thử váy cưới, cô không cảm thấy có gì kỳ lạ.
Điều duy nhất khiến cô hơi không hiểu là tại sao thử váy cưới lại không phải ở cửa hàng váy cưới, mà là ở khách sạn tổ chức đám cưới.
Cố Lê giải thích: "Vì một lát nữa tớ muốn xem mặc chiếc váy cưới nào sẽ hợp với bối cảnh đám cưới của tớ."
Là người mới trong lĩnh vực này, tất nhiên Thang Ninh không có chút nghi ngờ nào.
Đến phòng nghỉ của sảnh tiệc khách sạn, Thang Ninh thấy có hàng chục chiếc váy cưới trưng bày ở đó.
Cô nhìn thấy váy cưới rồi thán phục: "Chẳng lẽ những cái này là được đặc biệt chở tới đây à?”
"Ừm, đều là thuê cả." Cố Lê nói: "Ban đầu bạ... Khụ khụ... Bạn trai tớ… Chồng sắp cưới của tớ nói muốn mua, nhưng tớ bảo mua nhiều thế làm gì, có bị điên không, bây giờ hầu hết mọi người đều thuê váy cưới, dù sao cả đời cũng chỉ mặc một lần, không cần thiết phải tốn tiền như vậy."
"Đúng vậy."
"Nhưng anh ấy vẫn nói, nếu thấy thích thì vẫn phải mua, để giữ lại làm kỷ niệm." Cố Lê nói chuyện với vẻ ngọt ngào: "Thật là tấm gương chiều vợ tốt."
Thang Ninh chỉ nghĩ cô ấy đang khoe tình yêu, nên không nghĩ nhiều.
Ở đây có khoảng ba mươi chiếc váy cưới, đều là những kiểu Cố Lê chọn dựa trên vóc dáng và khí chất của Thang Ninh.
Trong những lúc như thế này, con mắt của bạn thân chắc chắn sẽ không sai.
Thang Ninh nhìn thấy nhiều như vậy, chiếc nào cũng rất đẹp.
Cô liếc nhìn Cố Lê, không ngờ tâm trí Cố Lê hoàn toàn không ở váy cưới, thậm chí còn đang phân tâm đứng đó nhắn tin.
Thang Ninh thấy cô ấy nhắn tin xong liền hỏi: "Vậy cậu đã chọn được cái nào chưa?"
Cố Lê như có tật giật mình cất điện thoại vào túi, chỉ đại: "Ôi, tớ thấy cái nào cũng đẹp, cậu thấy sao?"
"Tớ thấy... Cậu mặc kiểu đuôi cá sẽ đẹp hơn."
"Ôi, đừng để ý đến tớ..." Cố Lê buột miệng rồi vội vàng sửa lời: "Hiếm có cơ hội, hay là cậu cũng thử một cái?"
"Không không, tớ không thử đâu." Thang Ninh xua tay lia lịa: "Có liên quan gì đến tớ đâu, sao mà tớ thử được."
"Ôi, dù sao cũng trả tiền rồi!" Cố Lê đẩy cô đến trước váy cưới: "Không thử cũng phí! Tớ còn muốn chụp một bức ảnh bạn thân mặc váy cưới với cậu nữa!"
Con gái vốn không thể cưỡng lại váy cưới, nhìn thấy váy cưới thường không nhịn được muốn thử.
Huống hồ Cố Lê đã nói vậy, tất nhiên cô không thể từ chối nữa.
Thực ra Thang Ninh luôn rất thích loại váy cưới tay dài.
Cảm thấy rất đặc biệt.
So với những chiếc váy lộng lẫy kéo lê đất hoặc váy công chúa, cô thích kiểu tự nhiên rũ xuống được tạo nên bởi từng lớp voan chồng lên nhau.
Và cô đã nhìn thấy một chiếc trong số đó, hoàn toàn đáp ứng mọi tưởng tượng của cô về chiếc váy cưới trong mơ.
Thiết kế tay dài ren kết hợp với cổ chữ V nhẹ, rõ ràng là thêu tay hoàn toàn, phần đuôi là loại voan dài chấm đất.
Nhìn có chút cảm giác cung đình cổ điển, sang trọng và thanh lịch.
Thấy Thang Ninh nhìn chiếc váy cưới này rất lâu, Cố Lê lập tức lấy xuống đưa cho cô: "Cậu mau đi thử đi!"
Thang Ninh bị nửa đẩy nửa kéo đi vào phòng thay đồ.