Thông tin truyện

[Dịch] ác mộng của đêm

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
ác mộng của đêm

[Dịch] ác mộng của đêm

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Ác Mộng Của Đêm của tác giả Hội Thuyết Thoại Đích Trửu Tử. Mùa thu năm 2020. Trên bầu trời màu xám, những hạt mưa nhỏ tí tách rơi xuống, đọng lại trên đường phố của đô thị. Hiện tại là mùa thu, nên trên đường đi vẫn có người không cầm dù, mà chỉ dùng hai bàn tay che đầu vội vàng bước qua. Trong một ngõ hẻm chật chội của quân đội đang có một thiếu niên tầm 17, 18 tuổi ngồi với một ông lão trong cái lều trú mưa cạnh siêu thị bán quà vặt. Bên ngoài lều tránh mưa là thế giới u ám, mặt đất bị nước mưa thấm vào biến thành màu đen nhạt, chỉ còn lại vùng đất bên trong lều tránh mưa vẫn còn giữ lại nét khô ráo. Tựa như thế giới chỉ còn lại nơi đây một khối Tịnh Thổ.

Trước mặt hai người bày một bàn cờ tướng bằng gỗ đã cũ nát, trên đỉnh đầu là biển hiệu 'Siêu Thị Phúc Lai'. "Tướng quân." Thiếu niên tên Khánh Trần nói xong bèn đứng dậy, để lại một mình ông lão trên mái đầu lưa thưa tóc ngồi đó. Thiếu niên Khánh Trần nhìn phía đối diện từ tốn nói ra: "Không cần vùng vẫy." "Ta còn có thể..." Ông lão không cam lòng nói ra: "Mới đi được có mười ba nước thôi mà..." Trong ngôn từ ông lão nói ra có phần bối rối, không ngờ mới 13 nước mà mình đã tơi bời hoa lá thế này. Khánh Trần cũng không giải thích điều gì, trên bàn cơ đã lộ ra sát cục, chân tướng đã được phơi bày ra ở thời khắc cuối cùng.

Gương mặt thiếu niên rất sạch sẽ, ánh mắt trong suốt, chỉ là trên người mặc bộ đồng phục khá mộc mạc, dường như để cơ thể mình biến thành vô hình trong thế giới này vậy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm và Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Ác Mộng Của Đêm của tác giả Hội Thuyết Thoại Đích Trửu Tử. Mùa thu năm 2020. Trên bầu trời màu xám, những hạt mưa nhỏ tí tách rơi xuống, đọng lại trên đường phố của đô thị. Hiện tại là mùa thu, nên trên đường đi vẫn có người không cầm dù, mà chỉ dùng hai bàn tay che đầu vội vàng bước qua. Trong một ngõ hẻm chật chội của quân đội đang có một thiếu niên tầm 17, 18 tuổi ngồi với một ông lão trong cái lều trú mưa cạnh siêu thị bán quà vặt. Bên ngoài lều tránh mưa là thế giới u ám, mặt đất bị nước mưa thấm vào biến thành màu đen nhạt, chỉ còn lại vùng đất bên trong lều tránh mưa vẫn còn giữ lại nét khô ráo. Tựa như thế giới chỉ còn lại nơi đây một khối Tịnh Thổ.

Trước mặt hai người bày một bàn cờ tướng bằng gỗ đã cũ nát, trên đỉnh đầu là biển hiệu 'Siêu Thị Phúc Lai'. "Tướng quân." Thiếu niên tên Khánh Trần nói xong bèn đứng dậy, để lại một mình ông lão trên mái đầu lưa thưa tóc ngồi đó. Thiếu niên Khánh Trần nhìn phía đối diện từ tốn nói ra: "Không cần vùng vẫy." "Ta còn có thể..." Ông lão không cam lòng nói ra: "Mới đi được có mười ba nước thôi mà..." Trong ngôn từ ông lão nói ra có phần bối rối, không ngờ mới 13 nước mà mình đã tơi bời hoa lá thế này. Khánh Trần cũng không giải thích điều gì, trên bàn cơ đã lộ ra sát cục, chân tướng đã được phơi bày ra ở thời khắc cuối cùng.

Gương mặt thiếu niên rất sạch sẽ, ánh mắt trong suốt, chỉ là trên người mặc bộ đồng phục khá mộc mạc, dường như để cơ thể mình biến thành vô hình trong thế giới này vậy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm và Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...