{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Sắp xếp:
tôi không cần anh ta nữa FULL

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa

Bỏ qua ánh mắt người đời, Lý Nhiễm theo đuổi Hạ Nam phương ròng rã 8 năm, nhưng duyên vẫn theo ý. Sau đó liền tỉnh mộng, quyết định lấy lại tự trọng, rời bỏ Hạ gia.

Lúc gặp lại bạn bè, những kẻ luôn coi thường Lý Nhiễm liền chế giễu: "Lý Nhiễm, bọn tao đang cá xem mày rời khỏi Nam ca được mấy ngày đây."

Lý Nhiễm nhếch môi, nhấp ngụm vang đỏ, hai mắt long lanh, nhiễm tầng hơi nước khiến người động tâm.

"Bọn mày thấy được bao lâu?"

"Ba ngày!"

Mắt Lý Nhiễm tràn ngập sự lạnh lẽo: "Tao đánh cược cả cuộc đời." Sau đó không hề để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Lý Nhiễm xoay người, lại đụng phải Hạ Nam Phương vẫn luôn đứng ở phía sau.

Thân hình cao lớn của người đàn ông chặt chẽ chế trụ người con gái mới vừa đâm vào ngực mình: "Làm loạn đủ chưa?"

Lý Nhiễm thong dong rời khỏi lòng ngực rắn chắc của anh, ánh mắt không có tình yêu, tràn đầy khách khí: "Hạ tiên sinh, mời ngài chú ý đúng mực, chúng ta đã chia tay."
tội nhân vô tội FULL

Tội Nhân Vô Tội

Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên.

 

Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên.

 

Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù.

 

Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay.

 

Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân.

 

Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát.

 

Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình.

 

"Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.”

 

Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô.

 

An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được.

 

Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng.

 

An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân.

 

Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi.

 

An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở.

 

"Ông nói sao?"

 

"Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…"

 

Có thứ gì như nổ tung bên tai, trong phút chốc đất trời xung quanh cô như sụp đổ.

 

"Nguyệt Nguyệt!"

 

Em gái cô không đáp lại, chỉ nhắm chặt hai mắt như đang ngủ quá say. Trên đời này mãi mãi không còn ai ngọt ngào gọi cô là chị, không còn ai chờ cô trở về nữa.

 

Tất cả lỗi là ở cô, nếu cô không yêu Tần Dạ Hoài, nếu cô không làm bạn thân với Giang Đình Viễn, Tô Nghiên sẽ không thông qua cô mà quen biết được hai người kia…

 

Là lỗi của cô, người đáng chết là cô!

 

An Đồng cảm giác trái tim mình như bị ai xé toạc ra, cô ôm Nguyệt Nguyệt lê từng bước lên tòa nhà cao nhất thành phố. Không biết đã đứng đó bao lâu, cô mới đỏ bừng mắt rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Giang Đình Viễn.

 

"Giang Đình Viễn, tôi không biết hung thủ hại chết Tô Nghiên là ai, nhưng tôi hy vọng anh nhớ kỹ là ai đã giết tôi."

 

Sau đó cô bấm dãy số mình đã khắc sâu trong đầu từ lâu.

 

Điện thoại được trả lời rất nhanh, đầu bên kia truyền ra giọng nói thanh lãnh quen thuộc của Tần Dạ Hoài, "An Đồng?"

 

An Đồng nói rất khẽ, "Tần Dạ Hoài, tôi đã từng dốc sức chân thành yêu anh, nếu có kiếp sau, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa."

 

Tần Dạ Hoài đang ngồi trên xe chạy về hướng tập đoàn Tần thị, đến ngã tư đột nhiên gặp phải một trận kẹt xe nghiêm trọng, nghe nói vì có người định nhảy lầu. Ngay sau đó hắn nhận được điện thoại của An Đồng.

 

Giọng cô bị tiếng gió lớn che lấp gần hết mang theo ảo giác kỳ lạ khiến người nghe hoảng hốt một cách khó hiểu.

 

Chân mày Tần Dạ Hoài không khỏi nhíu chặt, vừa định mở miệng thì trợ lý ở bên cạnh đúng lúc mở một tập email ra, cậu ta ngẩng đầu lên lộ vẻ mặt vui mừng, "Sếp, cô Tô về nhà rồi, cô ấy chưa chết!"

 

Tô Nghiên chưa chết? Sao có thể?!

 

Tần Dạ Hoài như muốn nổ tung, mà tiếng gió vần vũ ở đầu bên kia điện thoại khiến hắn hoàn toàn tỉnh táo. Như nhận ra điều gì, giọng hắn nhiều thêm vài phần run rẩy, "An Đồng, cô đang ở đâu, nghe tôi nói đã…"

 

Hắn còn chưa nói xong, một tiếng nện mạnh đã vang lên bên tai!

 

Một thân hình từ trên sân thượng tòa nhà rơi xuống đập mạnh vào cửa kính xe hắn, trước mắt hắn lúc này là khuôn mặt xinh đẹp thê lương của An Đồng.

 

Ngay sau đó là những tiếng la hét sợ hãi nối tiếp nhau.

 

"Á, có người nhảy lầu!"
tôi phong thần ở tinh tế nhờ phim điện ảnh địa cầu

Tôi Phong Thần ở Tinh Tế Nhờ Phim điện ảnh địa Cầu

Sau khi đạo diễn thiên tài Sở Tân qua đời, cô phát hiện mình xuyên vào một quyển tiểu thuyết thể loại tinh tế. Điều tệ hại hơn là cô xuyên vào một "cô công chúa thật" bị ghét bỏ. Đối diện với lựa chọn là cúi đầu nhận lỗi trước vị phụ hoàng của đế quốc và cô công chúa giả được yêu thương kia hoặc cuốn gói ra khỏi đế quốc để làm thường dân, cô không chút do dự mà chọn phương án thứ hai, sau đó chạy trốn trong đêm đến Liên bang Hồng Tinh bên cạnh.

Ở Liên bang Hồng Tinh, một nơi với phong cách sống phóng khoáng và tự do, Sở Tân kinh ngạc nhận ra nơi này đang ở thời đại của điện ảnh Holographic. Chỉ cần năng lực đủ mạnh thì một người có thể đảm nhận toàn bộ các khâu từ phục trang, hóa trang đến đạo cụ và quay phim! Nhớ lại kiếp trước, khi bị giới hạn bởi người khác và không thể thực hiện các tác phẩm như ý, Sở Tân lập tức phấn khích không thôi.

Còn chần chừ gì nữa?

Kiếp trước đã làm quá nhiều phim chính thống nghiêm túc, kiếp này cô quyết định chơi lớn một lần. Khởi động sự nghiệp cũ bằng một bộ phim cung đấu tinh tế!

Kịch bản nóng bỏng tay, kiểu ám chỉ đầy tinh tế về những bí mật đen tối của Đế quốc. Vị phụ hoàng "hờ" kia dù có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa: “Trẫm không có ba nghìn giai lệ, cũng không tuyển phi tần!” Mẫu hậu lạnh lùng phản bác: “Ta cũng không bỏ thuốc triệt sản cho các phi tần của Hoàng Đế!” Còn vị thái tử chưa kịp nảy sinh chút tình cảm nào với công chúa giả thì bị đưa vào một câu chuyện tình ngang trái trong cung cấm kéo dài suốt mười tập phim: “…”

Những chiêu trò marketing mà người trong tinh tế chưa từng biết thì Sở Tân đều nắm rõ.

#Dòng máu hoàng gia lưu lạc bên ngoài quay phim cung đình#

Sở Tân trong buổi phỏng vấn rơi nước mắt: “Nội dung phim đều là giả, đừng hỏi nữa!”

Bộ Ngoại giao Đế quốc: "… Chúng tôi cầu xin cô đừng nói thêm gì nữa!"

Những người dân tinh tế trước đây chỉ quen xem phim tài liệu hoặc các bộ phim ca ngợi tình yêu và hòa bình, chưa từng gặp qua kiểu cung đấu đầy kịch tính và cẩu huyết này. Toàn vũ trụ đổ xô vào cuộc đua theo dõi!

Kiếm được cả núi tiền từ việc bán bản quyền xem phim, Sở Tân nhìn ra thị trường mênh mông chưa khai thác và nhanh chóng nhắm tới. Lần này, cô ra mắt một bộ phim thần tượng bối cảnh trường quân sự tinh tế rồi cả phim tranh đấu danh gia vọng tộc của giới thượng lưu Liên bang…

 
tôi trở lại mười năm yêu khương kỳ nhất FULL

Tôi Trở Lại Mười Năm Yêu Khương Kỳ Nhất

Zhihu Dịch
Tiểu thanh mai của Bùi Lam đã xô tôi ngã từ đường trượt tuyết, khiến tôi bị gãy xương và mất trí nhớ.

 

Trước giường bệnh, Bùi Lam áy náy nắm tay tôi nói:

 

"Lạc Lạc không cố ý đâu."

 

Tôi lại bảo anh ta và Tô Lạc tránh ra.

 

Rồi tôi nói với y tá:

 

"Cô y tá, làm ơn gọi điện cho bạn trai tôi được không?"

 

"Tôi ra nông nỗi này rồi mà anh ấy còn không đến thăm tôi sao?"

 

Bùi Lam không ngờ rằng, cú va chạm của tiểu thanh mai lại khiến tôi mất trí nhớ.

 

Nó đưa tôi trở về mười năm yêu Khương Kỳ nhất.
trà xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 FULL

Trà Xanh đỉnh Cấp Xuyên đến Thập Niên 70

Đồng Tuyết Lục có biệt danh nữ vương trà xanh.

Cô có vẻ ngoài xinh đẹp dáng người quyến rũ, vô số người thầm thích, nhưng cô chỉ chơi bời qua đường, lướt qua vạn bụi hoa không dính phấn.

Đợi đến khi chơi đủ rồi, chuẩn bị làm “Hiền thê lương mẫu”, thì báo ứng tới!

Cô xuyên sách, xuyên đến thập niên 70 vật chất thiếu thốn, còn mang thân phận xấu hổ là thiên kim giả!

Dựa theo cốt truyện, cô bị thiên kim thật, người trọng sinh quay lại ấn trên đất xử lý, còn bị hãm hại gả cho lão già một đời vợ, cuối cùng bị gia bạo đi đời nhà ma.

Đồng Tuyết Lục:… Ta lựa chọn tiếp tục làm trà xanh

Nuôi ba đại lão tương lai, làm cá mặn nằm thắng √

Dùng thủ đoạn tiến vào tiệm cơm quốc doanh, cơm ngon rượu say mỗi ngày √

Bốn lạng đẩy ngàn cân, vả mặt thiên kim thật √

Đối với nữ vương trà xanh mà nói, cho dù nhận được kịch bản nát thế nào, cuối cùng đều có thể thuận lợi giống như bật hack.

***

Thiên tài vật lý Ôn Như Quy tuổi trẻ anh tuấn, tiền đồ vô lượng, bởi vì nghiên cứu khoa học chậm trễ chuyện cá nhân.

Các lãnh đạo xoa tay hầm hè, đều muốn bắt cóc nhân tài xuất sắc này về nhà mình.

Ai ngờ một ngày nọ...

Ôn Như Quy dẫn theo một cô gái có dung mạo quyến rũ đến trung tâm nghiên cứu khoa học, ánh mắt đầy thâm tình giới thiệu: “Vị này chính là bạn gái tôi, chúng tôi đến đây để viết báo cáo kết hôn.”

Lãnh đạo: Ánh mắt chấn động

Các đồng chí nữ: Trái tim tan nát rơi đầy đất

Đồng Tuyết Lục: Ngại quá, phát ra mị lực là kỹ năng bị động rồi.

 

Chú giải:

Mãn cấp = Max level = Cấp cao nhất

Nằm thắng = Không cần làm gì cũng trở thành người thắng cuộc.

Niên đại văn = Các tác phẩm văn học giai đoạn thập niên 60 – 80

Đại lão = Ông trùm = Người đứng đầu một ngành nghề, một khu vực, có thâm niên, có uy quyền

Bốn lạng đẩy ngàn cân = Khéo léo lấy ít địch nhiều
trình giang

Trình Giang

Những năm 80, tôi kết hôn với Lữ Hành, chàng tài tử được ca tụng nhất khu nhà máy.

 

Mọi người đều nói, một kẻ chỉ có bằng tiểu học như tôi chính là trèo cao.

 

Vậy nên, tôi nhẫn nhịn tính khí mình, dốc lòng chăm sóc con cái, vất vả cả nửa đời người.

 

Thế nhưng, anh ta vẫn luôn nhớ thương Bạch Mạc Sầu.

 

Lương vừa lĩnh về đã đưa một nửa cho Bạch Mạc Sầu, miệng nói đó là vì cô ta là con gái của ân nhân.

 

Phúc lợi phân nhà cũng nhường cho nhà họ Bạch, bảo rằng cha của cô ta từng giúp đỡ anh ta lúc sinh thời.

 

Tôi muốn ly hôn, nhưng Lữ Hành không chịu.

 

Anh ta cứ khăng khăng nói rằng giữa anh ta và Bạch Mạc Sầu không có tình cảm bẩn thỉu của thế tục, thứ họ có chỉ là một tình yêu thuần khiết kiểu Plato.

 

Cứ thế, mảnh giấy lụa mỏng manh này kéo dài suốt ba mươi năm!

 

Năm tôi mới hơn năm mươi tuổi, đã mắc ung thư vú mà chết.

 

Sau khi tôi qua đời, con trai tôi đứng trước thi thể bị phủ vải trắng của tôi, nước mắt lưng tròng.

 

“Thật tốt quá! Cuối cùng ba con và dì Bạch cũng có thể đến với nhau rồi! Không còn điều gì trong thế gian này ngăn cản họ nữa!”
trở thành người nhà của nam chính

Trở Thành Người Nhà Của Nam Chính

——Hôm nay ngươi xem ta là thế thân, ngày mai ta sẽ làm chị dâu của ngươi.

Mộ Minh Đường là thế thân của bạch nguyệt quang trong tiểu thuyết nam chính đại nhân vật. Gia đình cô tan nát, cô được nhà họ Tưởng nhận nuôi, sau đó thay thế bạch nguyệt quang mất tích mà đính hôn với nam chính, Tấn Vương.

Cô luôn biết mình là thế thân, vì vậy mà kiềm chế móng vuốt, sống theo hình tượng bạch nguyệt quang trong tưởng tượng của Tấn Vương. Cô không dám nói cười, an phận thủ thường làm cái bóng của người khác, cho đến một ngày, đại tiểu thư Tưởng chân chính trở về.

Chính chủ Tưởng đại tiểu thư trọng sinh, biết được mình vốn là bạch nguyệt quang của nam chính, lập tức trở về đoạt hôn ước, đoạt lại thân phận. Tấn Vương để làm hài lòng bạch nguyệt quang, đã đưa thế thân Mộ Minh Đường gả cho Kỳ Dương Vương, kẻ đã trở thành người thực vật. Dù sao cũng chỉ là một thế thân vụng về, dám chọc giận chính chủ thì phải để cho cô không con không cái, không ai nương tựa, cả đời sống trong cô quạnh.

Bị chế giễu là kẻ vô dụng, Mộ Minh Đường bùng nổ hoàn toàn: Được thôi, ngươi đem ta gả cho người khác, ta sẽ khiến ngươi gọi ta là chị dâu.

Chắc hẳn không ai ngờ rằng, Kỳ Dương Vương - sát thần, lại tỉnh dậy.

Tạ Huyền Thần là con ruột của tiên đế, hơn nửa giang sơn này là do hắn chinh phục. Sau đó không hiểu sao tính tình hắn thay đổi, trở nên tàn bạo, phụ hoàng truyền ngôi cho hoàng thúc, hắn cũng không chịu nổi bệnh đau đầu, rơi vào hôn mê.

Khi tỉnh lại, trước giường có một mỹ nhân đang ngạc nhiên nhìn hắn.

Về sau, vì nàng tiểu yêu tinh ngang tàng này, hắn đành phải khôi phục danh hiệu chiến thần, đoạt lại ngôi báu, thống nhất thiên hạ.

Từng chinh chiến khắp nơi vì dã tâm, nay tất cả dã tâm đều vì nàng.

Chú thích: Thế thân bạch nguyệt quang vô dụng & Chiến thần ngã từ đỉnh cao, nữ chính xinh đẹp mà ranh mãnh, nam chính sức chiến đấu đỉnh cao.
trọng sinh nàng vẫn vô vị như trước FULL

Trọng Sinh Nàng Vẫn Vô Vị Như Trước

Thẩm Nghi Thu là nguời chiến thắng, vuợt qua muôn vàn gian nan, vẫn giữ vững phong thái của nữ nhi thế gia.

Ai ngờ đuợc, một nữ trung hào kiệt như nàng, huy hoàng cả đời, thế mà lại vì truợt chân, đầu đụng vào quan tài Hoàng đế. Sau đó trọng sinh về thời điểm muời lăm tuổi, lúc nàng còn chưa xuất giá. Khi Thẩm Nghi Thu mở mắt ra, phát hiện mình lại trở về "Thôn tân thủ", nàng tức giận vừa nhắm mắt vừa lẩm bẩm: Ai thích làm gì thì mặc xác, lão nuơng mệt rồi, chơi không nổi nữa!.... Và giờ nàng chỉ muốn sống đời cá mặn mà thôi.
trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may FULL

Trọng Sinh Sau Khi Bị Cướp đoạt Vận May

Tần Hoàng Dịch
Tô Nhuyễn dính phải cô em họ là người xuyên sách.

Em họ muốn trở thành “Tướng quân phu nhân” có quyền thế, được sủng trong lòng bàn tay, nên đã cướp đoạt vị hôn phu là quân nhân tàn tật của Tô Nhuyễn.

Còn Tô Nhuyễn thì bị ép, phải gả cho thanh niên đang xây dựng sự nghiệp, trong túi không có bao nhiêu tiền.

Kết quả em họ không thể trở thành phu nhân của thiếu tướng được mọi người kính ngưỡng, Tô Nhuyễn ở bên thanh niên đang xây dựng sự nghiệp lại tích cóp được gia tài bạc tỷ, trở thành phu nhân nhà giàu.

Một sớm trọng sinh, Tô Nhuyễn phát hiện em họ đang tích cực quyến rũ thanh niên gây dựng sự nghiệp kia, lại lần nữa muốn đẩy vị hôn phu quân nhân tàn tật lại cho cô.

Tô Nhuyễn:…… Bệnh ghen ghét lại tái phát rồi à? Đời này muốn làm phu nhân nhà giàu sao?

Cô cảm thấy cực kỳ buồn cười, đời trước cả đời cô như khổng tước xòe đuôi, bày ra kiêu ngạo của mình cho mọi người xem.

Còn sau lưng? Bao nhiêu nước mắt có ai hiểu thấu.

Đời này sống lại, ai thèm kết hôn?

Sống một mình sung sướng không thơm bơ hơn sao? Gả chồng sẽ chỉ ảnh hưởng tới việc hưởng thụ cuộc sống của cô mà thôi. Cho nên khi bị đẩy đến trước mặt người đàn ông tuấn mỹ đang chống gậy, Tô Nhuyễn không hoảng hốt chút nào.

Vị này chính là kẻ điên buồn vui thất thường, không gần nữ sắc, cả đời kiên quyết không kết hôn trong truyền thuyết?

Đời trước em họ lì lợm la liếm vẫn không thực hiện được ước nguyện.

Đời này chắc cô cũng chỉ đi ngang sân khấu mà thôi.

Nào ngờ cô lại nghe thấy anh mở miệng cất giọng lười biếng: Muốn điều kiện gì cứ việc nói.

Tô Nhuyễn:!!???? Sao… Sao lại thế này?

Không phải lạnh nhạt vô tình à? Sao lại biến thành cầu gì được nấy rồi?

Nhiều năm về sau, em họ vừa xử lý chuyện con riêng của chồng xong, lại bị ép tới tìm Tô Nhuyễn vay tiền quay vòng tài chính.

Khi cô ta ăn nói khép nép, đứng trước cổng lớn nhà họ Lộc nhìn người đàn ông đáng sợ trước mắt sủng Tô Nhuyễn trong lòng bàn tay, nhìn Tô Nhuyễn muốn gì được nấy, đầu óc cô ta choáng váng…

Rốt cuộc… rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Đời trước rõ ràng anh ta không gần nữ sắc cơ mà? Quá không công bằng rồi!

Vai chính: Tô Nhuyễn, Lộc Minh Sâm

Vai phụ: Tô Thanh Thanh và những người khác.

Tóm tắt bằng một câu: Em họ xuyên sách chuyên so bì với tôi.
trọng sinh ta không thèm hầu hạ phượng hoàng nam

Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam

Sau bao nhiêu vất vả chu cấp cho trượng phu đọc sách thi khoa cử, cuối cùng cũng đợi được đến ngày trượng phu thi đỗ Trạng Nguyên. Tô Ngọc Uyển tưởng rằng cuối cùng đã khổ tận cam lai, sắp được đón nhận những ngày tháng tốt lành. 

 

Ai ngờ, trượng phu gửi về nhà một bức hưu thư, muốn cưới thiên kim của Thị Lang Bộ Lại. Bà mẫu và tiểu cô vì muốn trèo lên cành vàng lá ngọc, đã thông đồng với nhau, ngay lúc nàng lâm bồn, bọn họ cố tình chậm trễ không mời bà đỡ, hại nàng cuối cùng khó sinh mà một xác hai mạng. 

 

Sau khi được sống lại quay trở về, đối diện với người trượng phu vừa lợi dụng vừa chê bai thân phận của mình, bà mẫu khẩu xà tâm phật, còn tiểu cô tham lam, thủ đoạn tàn nhẫn.

 

Đối với tra nam, nàng không hầu hạ chu cấp cho đi học.

 

Đối với bà mẫu và tiểu cô tìm tới gây chuyện, nàng quyết không nương tay, nhất định phải ăn miếng trả miếng. 

 

Sau khi hoà ly, Thẩm Tự như ý nguyện cưới được thê tử xinh đẹp, còn nàng lại lắc mình biến thành Thiên kim đã thất lạc nhiều năm của phủ Thừa tướng.

 

Thẩm Tự hối hận đến phát điên, sau một cơn say, hắn ta ngăn nàng lại nói.

 

“Ngọc Uyển, ta hối hận rồi, chỉ cần nàng đồng ý, ta có thể bỏ tất cả để bắt đầu lại cùng nàng.”

 

"Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận!"

 

Tiêu Lâm Diệp, vị tiểu hầu gia phong lưu tài hoa của phủ Vũ An Hầu, kéo tay nữ nhi mình yêu thương, nở ra một nụ cười khinh miệt với Thẩm Tự.

 

"Thẩm đại nhân, ngài tốt hơn hết đừng si tâm vọng tưởng nữa!"

 
trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương FULL

Trọng Sinh, Ta Vừa Làm Giàu Vừa Nói Chuyện Yêu đương

Trước khi Thẩm Bích Thấm chết không nghĩ tới chính mình có thể trọng sinh, càng không nghĩ tới sẽ đuổi kịp trào lưu xuyên qua, chỉ là đôi mắt nhắm lại rồi lại mở mắt ra, thế mà toàn bộ thế giới đã hoàn toàn thay đổi.

Nàng trọng sinh ở trên người của một nữ hài 9 tuổi.

Tuy rằng bà nội bất công, thân thích cực phẩm, nhưng mà cũng mang tới tình thân mà nàng mong muốn nhất, nhìn người nhà ôn hòa dễ thân nhưng lại bởi vì quá mức lương thiện mà dẫn tới cuộc sống khốn cùng thất vọng. Thẩm Bích Thấm hạ quyết tâm, nhất định phải làm cho bọn họ được sống một cuộc sống tốt!

Vận dụng tri thức và trí tuệ để làm giàu, chỉ muốn mang theo người nhà đi tới khá giả, ai ngờ, không cẩn thận lại trở thành nhà giàu số một Thiên triều.

Chỉ muốn tìm một người nam nhân thành thật để cùng sinh hoạt, không ngờ bên người lại nở ra nhiều đóa đào hoa, đại thúc đẹp trai si tình, thiếu niên tuấn tú si tình, còn có tiểu thịt tươi nhiệt tình như lửa, tất cả đều là rồng phượng trong loài người, ngàn dặm mới tìm được một, nàng nên chọn ai đây?

Thật ra nói chuyện tình cảm rất là tổn thương người khác, hay là, chúng ta không chọn bất cứ ai cả, thứ nàng thích nhất quả nhiên vẫn là bạc mà!
trùng sinh về năm 70, bắt đầu ly hôn với nữ thanh niên tri thức.

Trùng Sinh Về Năm 70, Bắt đầu Ly Hôn Với Nữ Thanh Niên Tri Thức.

Trở lại năm 77, Tần Hướng Hải gặp lại mối tình đầu của mình, nữ thanh niên tri thức Trần Vũ Khiết. Kiếp trước, vì người phụ nữ này, anh khiến cha mẹ đau lòng, bị người đời chỉ trỏ, đổi lại chỉ là việc cô ta hồi thành và ly hôn với anh. Kiếp này, anh quyết định đoạn tuyệt quan hệ với cô ta, lợi dụng việc ly hôn để đổi lấy công việc ở xí nghiệp quốc doanh, một "bát sắt" thời nay. Ngày hôm qua cô khinh tôi như cỏ rác, ngày hôm nay tôi sẽ khiến cô trèo cao cũng không tới! Tần Hướng Hải sẽ dùng thành tích của mình để khiến Trần Vũ Khiết và những kẻ từng xem thường anh phải hối hận!

 
tỷ tỷ ta một cú tát bay nam chính FULL

Tỷ Tỷ Ta Một Cú Tát Bay Nam Chính

Năm ba tuổi, tỷ tỷ ta đánh gãy răng cửa của công tử nhà Thị lang.

 

Năm bảy tuổi, tỷ tỷ ta cào xước mặt tiểu thư nhà Thừa tướng.

 

Ta là nhị tiểu thư phủ Thượng thư.

 

Ngoài người phụ thân quyền cao chức trọng, người mẫu thân võ nghệ cao cường, ta còn có một tỷ tỷ ngang ngược, hống hách.

 

Năm nay tỷ tỷ ta mười bảy tuổi, theo cốt truyện thì nàng ấy sẽ nhất kiến chung tình với nam chính, dùng mọi thủ đoạn để có được hắn ta, cuối cùng hại chết cả nhà.

 

Ta nơm nớp lo sợ, cố gắng ngăn cản hai người họ gặp nhau.

 

Ai ngờ vừa gặp mặt, tỷ tỷ ta đã cho nam chính một cái tát như trời giáng.

 

“Tên nam nhân chó! Tránh xa muội muội ta ra!”

 

Cái gì? Hóa ra ta mới là nữ phụ độc ác?

 
vị thế tử phi giống với vương phi quá cố của ta

Vị Thế Tử Phi Giống Với Vương Phi Quá Cố Của Ta

Văn án:

 

Ở Biện Kinh, các cô nương đều biết rằng: Lấy chồng thì nên lấy Tiểu Vương gia, đừng để lầm lỡ mà gả cho Tạ thế tử.  

 

Thật bất hạnh, ta chính là vị thế tử phi xui xẻo của Tạ Thiệu – kẻ được mệnh danh là đệ nhất công tử ăn chơi ở Biện Kinh.  

 

Sau khi thành thân, cuộc sống hằng ngày của ta là:  

 

Phu quân đi thanh lâu, ta vào bếp.  

 

Phu quân mua hoa khôi, ta quán xuyến hậu viện.  

 

Ta chịu thương chịu khó, chăm chỉ cần cù, một mình sắp xếp chu toàn cả phủ.  

 

Đến mức ngay cả Tạ Thiệu – tên hỗn đản ấy – trước mặt người ngoài cũng phải khen ta một câu:

 

“Phu nhân của ta quả thực là đệ nhất hiền thê ở Biện Kinh.”  

 

Chưa kịp mở miệng khiêm tốn, từ phía sau đã vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi của Tiểu Vương gia:  

 

“Sao ta nhìn thế nào cũng thấy phu nhân nhà Tạ huynh giống hệt Vương phi quá cố của ta vậy?!”  

 
vợ cũ thiên tài, tổng tài hối hận

Vợ Cũ Thiên Tài, Tổng Tài Hối Hận

Ca Dương Dịch
Giới thiệu:

Tám năm đơn phương yêu thầm, hai năm chung sống.

Ngày cô ấy biết mình mang thai cũng là ngày anh ấy vì tình đầu mà đòi ly hôn.

Đường Noãn đau lòng đồng ý, lột xác trở thành minh chủ của Liên minh Hacker bí ẩn.

Cô ấy là thiên tài IT, nổi tiếng toàn cầu, được săn đón nhiệt tình, giá trị con người càng không thể đo lường.

Người cha chồng từng khinh thường cô ấy bị vả mặt sấp mặt, bạch liên hoa ức hiếp cô ấy hóa ra lại là em gái cùng cha khác mẹ!

Bên cạnh cô ấy luôn có người theo đuổi, lại còn có thanh mai trúc mã bảo vệ.

Bạn bè trêu chọc người chồng cũ: "Cậu mà không hành động nữa thì vợ cũ sắp đi lấy chồng khác rồi đấy."

Người chồng cũ thản nhiên: "Tùy cô ấy."

Cho đến ngày Đường Noãn khoác lên mình chiếc váy cưới, người chồng cũ mới hối hận không kịp, quỳ gối trước lễ đường cầu xin: "Vợ ơi, xin em đừng bỏ anh." 

 

Lưu ý: Văn án ngắn nhưng truyện thì dài, truyện siêu hay siêu cuốn, siêu hấp dẫn, tuy nhiên do truyện tự mình dịch tự mình beta nên sẽ không tránh khỏi có vài chỗ chưa ổn, nên được thì lọt hố, khum thì cũng đừng nói lời cay đăng, mình nản á. Cảm ơn ~
vợ ơi ôm ôm

Vợ ơi ôm ôm

[Nữ chính không còn trong trắng + Ngược luyến tàn tâm + Nam chính   thượng vị + Ép buộc trên tường + Nam chính & nam phụ tranh giành nữ chính] Thiên thần mềm mại yếu đuối x Chàng trai hư hỏng giả tạo nhưng chân thành si tình [Truyện không ngược ngay từ đầu, ai dị ứng xin đừng đọc]. Ba năm hôn nhân, cô từ bỏ công việc, trở thành người vợ hiền thục trong mắt họ hàng, nhưng chỉ đổi lại được một câu nói của Tạ Triệu: "Em và Gia Duyệt chỉ là tai nạn sau cơn say, đứa bé cũng là một sinh mệnh! Sao em có thể ác độc như vậy!". Hà Thanh Lê kiên quyết ly hôn. Mọi người đều cười nhạo: "Hà Thanh Lê không thể rời xa Tạ tổng đâu, ai mà thèm lấy cô ta chứ?". Thế nhưng, Hà Thanh Lê không những không khóc lóc cầu xin quay lại, mà còn sống rất tốt, ngược lại hai vị thiếu gia nhà họ Tạ lại vì cô mà đánh nhau chí chóe. // Tạ Hoài Dã là một đóa hoa, thường được gọi là đóa hoa cao lãnh. Anh phóng túng, ương ngạnh, sống buông thả, đùa giỡn với xe cộ, rượu chè và cả mạng sống chỉ bằng vẻ ngoài điển trai của mình. Nhưng khi Hà Thanh Lê đứng trước mặt anh hỏi: "Anh thích em sao?", Tạ Hoài Dã lại chùn bước. Anh buột miệng nói: "Em chỉ là một món đồ chơi thôi." Sau này, thân hình cao lớn của Tạ Hoài Dã co ro trước cửa nhà Hà Thanh Lê, ánh mắt đầy tủi thân: "Vợ ơi, em để ý đến anh chút đi." // Vào sinh nhật Hà Thanh Lê, màn hình lớn toàn thành phố sáng lên, một hashtag leo thẳng lên top trending: #Con vẫn mang họ Tạ, Tạ của Tạ Hoài Dã#. Anh à, đàn ông không yêu bản thân, chẳng khác nào rau tàn úa. Cùng lúc đó, Hà Thanh Lê dựa vào cửa kính đẩy Tạ Hoài Dã ra, má đỏ ửng: "Tạ Hoài Dã, sao anh cứ vội như chó thế! Rõ ràng sáng nay mới..." Tạ Hoài Dã giữ chặt hai tay cô, ấn lên cửa kính rồi hôn xuống. "Bảo bối, dỗ anh đi."