{{ msgSearch }}

Sắp xếp:
vị ngọt nhi alpha

Vị Ngọt Nhi Alpha

Bạn đang đọc truyện Vị Ngọt Nhi Alpha của tác giả Phù Bạch Khúc. Vốn là muốn thăm dò nhược điểm của nguyên soái, nào ngờ khi cậu đang tìm kiếm trong thư phòng thì bị anh bắt gặp.

Nguyên soái miễn nhiễm với mọi loại pheromone, đối với Omega mà đối thủ mỗi ngày đưa tới cho, anh cũng không có hứng thú, cho đến một ngày anh nhìn thấy trong thư phòng một mỹ nhân tuyệt sắc, pheromone có vị ngọt ngào như kem.

Nguyên soái lập tức phát điên, mỹ nhân suýt chết tại chỗ.

Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài hay Sau Khi Xuyên Thành Yêu Tinh Tô Nổ Toàn Thế Giới.
vì người rễ tình đâm sâu

Vì Người Rễ Tình đâm Sâu

Hồ Dương Dịch
Bạn đang đọc truyện Vì Người Rễ Tình Đâm Sâu của tác giả Hồ Dương. Vạn vật thế gian đều như đất đá, lại cứ thế mà gặp gỡ thân cỏ nhỏ kia trong một trời cát vàng.

Thân cỏ xanh mơn mởn, tưởng như mong manh nhưng lại cắm rễ sâu trong hoang mạc, gieo rắc mầm cỏ, nở rộ sắc hoa, biến hoang mạc thành thiên đường.

Em nguyện vì người gieo xuống rễ tình.

Em nguyện vì người... rễ tình đâm sâu.

Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Thương Tiến Tửu hay Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện.
vì ngươi thay đổi thiên hạ FULL

Vì Ngươi Thay đổi Thiên Hạ

Haru Tokoshie Dịch
Bạn đang đọc truyện Vì Ngươi Thay Đổi Thiên Hạ của tác giả Haru Tokoshie. Hắn tên Lý Lân, là Đại Tuyên triều hoàng tử, nhưng không phải là hoàng tử được sủng ái. Hắn không biết mẹ ruột của mình là ai, nhưng hắn biết được, vị phi tần nuôi hắn không phải mẹ ruột của hắn. Này là cảm giác đi? Thỉnh thoảng có những đêm yên tĩnh, hắn lại nhớ tới hình ảnh hắn một mình đứng ở giữa sân, nhìn thấy một người mà hắn cảm giác được là mẹ ruột của mình, xoay người bỏ lại hắn ở nơi đó. Một thời gian sau, có một thái giám đến dẫn hắn đi, gặp qua rất nhiều người, rồi cuối cùng liền tới gặp mặt vị phi tần đó, cũng bắt đầu cư trú tại cung điện đó.

Tái sau đó, hắn không gặp người mà hắn có cảm giác là mẹ ruột của mình ở đâu nữa. Sống với Hiền phi một thời gian, ban đầu hắn còn nhớ rõ người này không phải mẹ ruột của mình, về sau thì vú nuôi, cung nữ, thái giám đều bảo hắn gọi người kia là mẫu phi, dần dà, hắn cũng thừa nhận người kia là mẫu phi, rồi cũng quên đi hình ảnh hồi nhỏ nọ. Năm hắn 5 tuổi, thái gia gia của hắn mất. Năm hắn 7 tuổi, gia gia của hắn nhường ngôi cho phụ thân của hắn. Gia gia lúc đó trở thành Thọ hoàng, còn phụ thân của hắn thì thành hoàng đế. Hiền phi được tấn phong quý phi, còn một vị nữa họ Hà, được tấn phong làm Hà hoàng hậu.

Năm đó lễ tấn phong rất lớn, hắn vì thân phận của mình, cũng được đưa đi tham gia. Lễ nghi trong cung có bao nhiêu thứ, hắn nhớ không hết, cho nên để chuẩn bị cho ngày đó, hắn phải tập lễ nghi trước đó vài ngày, cho nên hắn nhớ rõ. Hắn lúc đó mới nhìn thấy được mình cũng có hai anh trai. Trước đó hắn hoàn toàn không biết mình có huynh đệ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ và Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện.
vì người yêu dấu FULL

Vì Người Yêu Dấu

Y đưa tay đập chai bia bên cạnh vỡ toang làm đôi, âm thanh chát chúa vang vọng giữa phòng trống. Kẻ bị treo gọi là Đông lão tam, dưới trướng Vạn gia đã mười mấy năm, hiện tại Vạn gia nhị thiếu vừa lên nắm quyền, liền phát hiện ra Đông lão tam biển thủ không ít tiền bạc, chiếm dụng của công thành tài sản riêng, tự ý động vào hàng trắng - loại làm ăn mà Vạn gia cấm tiệt. Bởi thế Vạn Lăng Mặc - Vạn gia nhị thiếu - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Vạn Thịnh - mới phân phó Triệu Tử Đoạn đem Đông lão tam này "dạy dỗ" một chút, thuận tiện tra hỏi số tiền bị ém nhẹm kia đang giấu ở đâu. 

Bất quá, không thể đến mức chết người vào tù, nhưng càng không được để hắn còn sống mà quấy rối Vạn Lăng Mặc được. Triệu Tử Đoạn hành hạ hắn một buổi, máu nóng trong người dâng lên sùng sục, tuy vậy vẫn chưa nghĩ ra cách gì khả thi. Y vẩn vơ đá chân vào ly mỳ dưới mặt đất lăn lóc, buồn chán khoác jacket lên thân thể hoàn mỹ, khóa trái cửa ra ngoài. Suốt mấy ngày vờn với một tên già hôi hám, Triệu Tử Đoạn cảm nhận bản thân cũng đã bốc lên cái mùi tởm lợm của mồ hôi, thuốc lá, gián chuột,...trong căn nhà kho đó. Phía trước đại lộ, mấy hàng xe kẹt cứng kéo dài, không khí mùa hạ oi nồng, nắng rọi thẳng vào đôi mắt không mang kính râm của y. 
vi nhân sư biểu FULL

Vi Nhân Sư Biểu

Thầy giáo Tống Xuân Thiên dạy ở trường trung học trọng điểm thành phố, mặc dù người có chút ngây ngốc, nhưng tổng thể mà nói cuộc sống coi như là thuận buồm xuôi gió không buồn không lo. Đáng tiếc không cẩn thận chọc phải thầy chủ nhiệm lớn tuổi mập mạp, thế là bị giáng chức, phải thu dọn đồ đạc chuyển đến một trường trung học tư nhân

Tịch Hâm là học sinh không dễ chọc vào ở trường mà hắn vừa chuyển đến. Cha của cậu ta là chủ tịch tập đoàn Dược Hoa, chính là tập đoàn có công ty chi nhánh ở mười mấy thành phố lớn khắp nước, còn có mấy trăm chuỗi cửa hàng lớn nhỏ nữa. Nói ngắn gọn một câu – có tiền! Hơn nữa vô cùng có tiền. Ký túc xá trường là do cha cậu ta đầu tư ba cái, còn có sách vở ở trường, đều là nhà cậu ta chi trả.

Người có gia thế khủng như thế, Xuân Thiên thực sự không muốn chạm vào. Nhưng học sinh nơi này phần lớn là con của người có tiền, điêu ngoa tùy hứng. Điều này thôi thì cũng chấp nhận đi, ai bảo hắn lại lần này lần khác xen vào chuyện người ta, lại nhúng tay giải thoát cho một nam sinh hư hỏng bị vây đánh. Mà người này lại chính là con rồng vàng Tịch Hâm kia. Mà khổ nổi, tiểu tử kia sau khi được hắn cứu khỏi nguy hiểm, lại cứ bám theo hắn một bước không tha. Thế là – cuộc sống bi thảm của Mùa Xuân chính thức bắt đầu…
vi nhĩ lưu tình FULL

Vi Nhĩ Lưu Tình

Nhân gian, cõi sinh như mộng, mộng đẹp bất thành, tan biến tựa khói sương. Một người, khí chất bất phàm, là con trời đất, nhưng lại phải rơi vào cái kiếp lầm than. Hắn là một tiểu thụ đến từ thế kỷ hai mươi mốt, trở thành hoàng tử nhưng lại không có ai biết đến sự xuất hiện của hắn. Hắn là hoàng tử, nhưng lại phải sống dưới thân phận của một thường dân.

Năm xưa, bà vú ấy đã đỡ đẻ, nhưng khi bế hắn ở trong tay, âm mưu trong lòng ta đã trỗi dậy, đó chính là tráo đổi hắn với con của bà ta để mong con bà ta có được cuộc sống sung túc nhất, cái cuộc sống mà người người đều phải ngưỡng mộ. Đó chính là cái tội ác, là lòng tham! Trời cao có mắt, làm sao che giấu nổi ánh mắt của ông trời? Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, bởi vì cây kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ bị lòi ra. Chẳng có gì là bí mật mãi mãi... 

Thứ gì là của mình, mãi mãi vẫn là của mình. Thứ gì không phải là của mình, chính là mãi mãi đều không phải. Mang theo ký ức của thân chủ, hắn chỉ biết lắc đầu trách móc thân chủ này quả nhiên là ngu ngốc, ngu ngốc đến nhu nhược! Nếu là hắn, hắn sẽ không như thế! Hắn không có lưu luyến gì ở nơi đây. Hắn chỉ muốn trở lại thế giới thật sự mà hắn sống.
vị omega thơm ngon mềm mại kia FULL

Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia

Bạn đang đọc truyện Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia của tác giả Kỳ Lộc Bát Kim. Beta yếu đuối mơ hồ giải thích.

Hắn hoang mang, tin tức tố mờ nhạt, lập tức ở trước mặt hắn trở nên nồng đậm hơn.

Hắn quyết định phá nát cái tủ lạnh này.

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Abo Hôn Nhân Thứ Hai hay [TAEGI][ABO] Mềm Mại Kia của cùng tác giả.
vi phu ốm yếu bệnh tật FULL

Vi Phu ốm Yếu Bệnh Tật

Bạn đang đọc truyện Vi Phu Ốm Yếu Bệnh Tật của tác giả Ngư Tây Cầu Cầu.

Dung Đường từng đọc một quyển sách. Nhân vật phản diện trong sách Túc Hoài Cảnh là thiên chi kiêu tử, vừa đẹp vừa mạnh lại vừa thảm, thăng cấp thành thiết lập nhân vật phản diện có trí tuệ cao, đáng tiếc nhân vật sụp đổ, chết không được tử tế.

Sau khi xuyên qua, Dung Đường trở thành một thanh niên bia đỡ đạn bệnh tật chết sớm cùng tên trong tiểu thuyết, còn bị ràng buộc cứu vớt nam chính, tổng cộng sống lại ba lần.

Lần đầu tiên, y hết lòng đi theo bên cạnh nam chính, giúp gã tránh thoát các loại ám toán của pháo hôi và nhân vật phản diện, kết quả bị người ta hạ độc hại chết, nhiệm vụ thất bại.

Lần thứ hai, y đi song song cả hai đường, vừa phụ tá nam chính vừa tiếp xúc với nhân vật phản diện, kết quả bị nam chính dùng một kiếm đâm chết, nhiệm vụ thất bại.

Lần thứ ba sống lại, Dung Đường nghĩ, đi con mẹ nó đi chứ nam với chả chính, ông đây không cứu.

Vì thế đêm đại phản diện Túc Hoài Cảnh bị người ta hạ thuốc trói lại, Dung Đường chống đỡ cơ thể sắp ho ra phổi, xông vào phòng thanh lâu, giải tỏa tác dụng của thuốc cho hắn, hỏi, "Ngươi có muốn gả cho ta hay không?"

Túc Hoài Cảnh: "?"

-

Dung Đường bệnh nặng không thể cứu chữa, bồi Túc Hoài Cảnh một đường, cứ cách năm ba lần lại lẩm bẩm bên tai hắn: "Ngươi yên tâm, chờ ta chết, toàn bộ tài sản thừa kế của ta sẽ là của ngươi."

Thẳng đến khi đại cục đã định, đêm trước khi Túc Hoài Cảnh đăng cơ, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành đầy kỳ tích.

Dung Đường vui mừng, vì bảo toàn thanh danh đế vương, không hề có gánh nặng tâm lý mà bỏ chạy.

Kết quả còn chưa ra khỏi kinh thành, cận vệ của thiên tử đều tới áp chế y, chim ưng xoay quanh không trung, chó sói chảy nước miếng, hàng trăm quan viên quỳ hai bên, con lừa nhỏ mua nửa đường dưới thân Dung Đường sợ tới mức hắt hơi. Thiên tử mặc áo choàng vàng sáng sủa, bước ra từ sau đám đông nhìn y dịu dàng hỏi: "Phu quân, ngươi muốn vứt bỏ vợ con, bội tình bạc nghĩa đấy ư?"

Dung Đường: "?"

Ngươi có thể sinh sao?

A không phải! Ngươi ở trên mà nhận vai thê tử có hợp lý không!?

Đế vương đi tới trước mặt y, ngửa đầu giơ tay lên, cười nói: "Theo ta trở về, thiên hạ này chia ngươi một nửa. ”

-

Tiểu kịch trường:

Vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường ăn xong bữa tối nằm trong sân hóng mát, theo thường lệ lên kế hoạch tương lai với Túc Hoài Cảnh.

" Có lẽ ta chỉ sống được hai năm nữa thôi, đến lúc đó ngươi nhớ thu hồi lại thôn Lũng Tây——"

Túc Hoài Cảnh mặt vô cảm rót một chén thuốc đắng vào miệng y.

Lại vào một ngày nào đó của một tháng nào đó trong một năm nào đó, Dung Đường vừa đọc xong một quyển thoại bản nằm trước chậu than sưởi ấm, nghiêm túc cáo biệt Túc Hoài Cảnh.

"Có lẽ ta không thể sống quá hai tháng nữa, nếu ngươi cảm thấy căn nhà ở thành tây quá nhỏ thì ta có mua cho ngươi một toà nhà ở thành nam—— "

Túc Hoài Cảnh nghiến răng nghiến lợi cho y uống ba viên thuốc to bằng nắm tay.

Lại một ngày nào đó, hoa sen trong ngự hoa viên nở vừa lúc, Dung Đường ngồi ở bên cầu ăn bánh sen.

"Có lẽ ngày mai ta sẽ chết, ngươi nhớ chôn ta ——"

Túc Hoài Cảnh không thể nhịn được nữa, cúi người chặn miệng y lại. Một lát sau, đế vương không hề nộ ra vui giận chậm rãi lui về phía sau, nhìn về phía quân hậu của hắn: "Có phải ta chưa từng nói cho ngươi biết, ta là đại phu tốt nhất của Đại Ngu không?"

"Nếu ngươi nói lời này, ta sẽ coi ngươi là kẻ quấy rối bệnh nhân đấy."

Thiên hạ này ngươi và ta cùng chia sẻ, sơn hà này ngươi ta cùng gối.

Nếu yêu thích truyện đam mỹ cổ đại, bạn có thể đọc thêm Trở Thành Ánh Trăng Sáng Của Nhân Vật Phản Diện hay Bệnh Mỹ Nhân Bị Sủng Hư.
vi quân cuồng FULL

Vi Quân Cuồng

Vương gia cao quý đi tuần thì gặp thích khách, được ảnh vệ thụ cứu thoát. Bạn này là do anh xin từ Ảnh môn thuộc triều đình hai năm trước nhưng hiện giờ mới thấy mặt lần đầu. Trên đường phiêu bạt, anh nảy sinh ham muốn rồi dần thành tình cảm với thụ. Khổ nỗi, thụ giống như cỗ máy, sai đâu đánh đó, chủ nhân kêu làm gì cũng làm nên dù “ăn” được rồi anh cũng chả thấy ngon luôn cảm giác bất an, không chân thật.

Anh cứ cầu cứ mong lúc nào đó thụ không nghe lời. Ờ thì...cầu được ước thấy, chỉ là suýt nữa thì anh lên bàn thờ ngồi luôn rồi! Vương gia Triệu Băng vừa mỹ vừa phúc hắc lại cũng tình cảm cùng ám vệ Như Mặc tưởng vô tình lại hữu tình. Ảnh Môn môn chủ xuất hiện, tuyên bố Như Mặc không phải người của Ảnh Môn mà là thích khách đã bị thôi miên, được phái tới với mục đích duy nhất là tuỳ thời lấy mạng Vương gia.

Rốt cuộc Như Mặc thật sự là ai, có liên quan gì tới nhiệm vụ của Vương gia lần này, Như Mặc có chút tình cảm nào với Vương gia hay không?Lúc này Vương gia đã rất yêu Như Mặc, Vương gia sẽ làm thế nào khi biết về thân phận thật của người yêu, sẽ giết như Mặc để tránh hậu họa hay sẽ để Như Mặc hoàn thành nhiệm vụ?
vì quân mà sinh

Vì Quân Mà Sinh

Bạn đang đọc truyện Vì Quân Mà Sinh của tác giả Tiểu Khả Liên. A, đầu đau quá...

Đây là cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại của Dạ Minh.

Y vẫn còn nhớ rõ, chính mình rõ ràng đã chết rồi. Là cùng sư tỷ cùng một chỗ ôm nhau chết, bị vạn tiễn xuyên tâm.

Y đã từng làm rất nhiều chuyện xấu, đồng thời cũng chọc phải vô số cừu địch. Hậu quả chính là, ngay cả đôi mắt của chính mình đều không giữ được, bị lộng mù.

Cho đến khi y trút bỏ hơi thở cuối cùng của cuộc đời. Suốt quãng thời gian gian khổ này, cũng chỉ có một mình sư tỷ là đối y không rời không bỏ...

Lúc này, đau đớn từng chút một giảm bớt, Dạ Minh cũng theo bản năng nheo mắt. Nào ngờ, lại không kịp phòng ngừa đối diện với ánh nắng chiếu rọi vào trên người mình.

Làm một người mù nhiều năm, vô duyên vô cớ nhìn lại được ánh sáng. Dạ Minh nếu nói không vui vẻ, không kinh nghi, thì đó chính là giả. Nhưng càng nhiều hơn, thì lại là nghi hoặc.

Ánh sáng từ đâu tới?

Bạn cũng có thể đọc thêm các truyện khác của Tiểu Khả Liên như: Ma Sư Xuống Núi hay Xuyên Qua Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết.
vi quang FULL

Vi Quang

Kháo Kháo Dịch
Chu Húc là một người đàn ông 35 tuổi, làm nghề lập trình viên. Ngày hôm ấy là sinh nhật của hắn, cũng là ngày mà hắn chẳng thể nào vui nổi. Người tình đồng tính của hắn, người mà hắn nghĩ muốn ổn định, muốn có thể nắm tay nhau cùng đi hết cả đời, ấy thế mà kẻ đó lại buông ra một lời chia tay dễ dàng đến vậy, lại vào đúng sinh nhật 35 của hắn. Tâm trạng không tốt dẫn đến hành động liền không giống như bình thường, lần đầu tiên hắn coi như là thuê người để cùng mình ăn cơm, có lẽ là hắn sợ hãi sự trống vắng và cảm giác cô đơn, thất vọng của mình.

Người được thuê là Tiểu Ninh, cậu đang là sinh viên năm nhất, lại chưa đủ 18 tuổi, ấy vậy mà để trả nợ cuối cùng đành phải làm trong ngành dịch vụ này. Thực tế ở vị trí của cậu cũng chỉ cần cùng người ta ăn cơm, trò chuyện, dạo phố, thế nhưng mười người thì luôn có chín người thích chiếm tiện nghi, ví như kéo kéo tay, sờ sờ mông, hôn hôn má các loại. Có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, Chu Húc vì thấy cảm giác thoải mái khi bên cậu nên một lần lại một lần tìm đến, cũng chính vì vậy mà hai người bọn họ mới có cơ hội tìm hiểu thêm nhiều điều về nhau, trở nên đồng cảm và gắn bó. Cuối cùng thì mưa dầm thấm đất, ôn nhu công cũng có thể ôm được tiểu thụ đáng yêu vào lòng
vì run tay nên cộng hết điểm vào sắc đẹp rồi (vì trượt tay nên quay vào buff nhan sắc)

Vì Run Tay Nên Cộng Hết điểm Vào Sắc đẹp Rồi (vì Trượt Tay Nên Quay Vào Buff Nhan Sắc)

Vị Sầm Dịch
Bạn đang đọc truyện Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi (Vì Trượt Tay Nên Quay Vào Buff Nhan Sắc) của tác giả Vị Sầm. Nha Thấu chính là tên ngốc đó:...

Vì run tay nên có bao nhiêu cơ hội rút thăm đều quay vào buff nhan sắc vô dụng nhất hết.

"Tuy buff hơi vô dụng." Hệ thống an ủi cậu: "Nhưng biết đâu lại có hiệu quả khác thì sao."

Nha Thấu đáng thương: "Cũng coi như đồng nghiệp, bọn họ sẽ không bắt nạt người khác đâu phải không?"

Hệ thống: "... Có lẽ."

Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tiểu Gia Vô Xử Bất Tại hay Thế Giới Này Điên Rồi.
vì sao em không cười

Vì Sao Em Không Cười

Bạn đang đọc truyện Vì Sao Em Không Cười của tác giả Nhược Tinh Nhược Thần. Trên người của anh không có gì ngoài các tấm ảnh của Thầm Băng, cũng chính là di vật của anh.

Năm ấy, gia đình Tiêu Trí gặp bất trắc, thế nên lúc đi thi kết quả cũng cực kì kém, chỉ có thể tới một trường trung học phổ thông không có thành tích gì nổi bật, tệ hơn mặt bằng chung rất nhiều, hai người mỗi người một hướng.

Từ đó về sau, Tiêu Trí không còn gặp lại Thầm Băng nữa, hắn bắt đầu thay đổi: hút thuốc, đánh nhau, không có mục đích sống, còn bị coi như một tên cặn bã không ra gì.

Hắn chết rồi, mọi người đều nghĩ ai cũng sẽ vui mừng.

Nhưng chỉ có một mình Thầm Băng biết, thời điểm người con trai gầy gò kia tỏ tình với cậu, ngón tay của hắn run rẩy mãi không nói nên lời - hắn nói rằng sẽ bảo vệ cậu mãi mãi.

Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Có Người Yêu Thầm Cố Pháp Y hay Nếu Anh Là Thế Thân, Em Có Yêu Anh Không?
vì sao lấp lánh nhất FULL

Vì Sao Lấp Lánh Nhất

Một tình yêu tuyệt vời, đẹp đẽ đến thế, họ đã cố gắng bảo vệ. Một khi đã yêu chân thực, dẫu có là bão táp mưa sa, vẫn có thể vượt qua. Tình yêu chính là như vậy, nguyện vì người kia hi sinh mà không cần đền đáp. Chỉ cần thấy nụ cười rạng rỡ hạnh phúc của người kia mà thôi. Bất luận ngoài kia có bao nhiêu sóng gió, thà rằng bản thân chịu đựng tổn thương cũng không nỡ nhìn người kia đau đớn. Yêu chính là vậy ! Đau đớn tột cùng cũng là hạnh phúc bất tận.

Anh, là một minh tinh đã hết thời. Vì một sự việc mà không được nhiều người yêu thích nữa. Đương nhiên là cũng có một chút buồn tủi, thế nhưng cuộc đời lại ban tặng cho anh một niềm vui khác. Đó là một người đàn ông có thể mang lại hạnh phúc suốt đời cho anh.. Người đó là một đầu lĩnh thủy quân. Tính cách bá đạo, một khi đã nhắm trúng thứ gì thì sẽ quyết tâm giành cho bằng được, cho dù có phải dùng đến quỷ kết không chính đáng. Cũng giống như anh, bị hắn ta nhắm trúng. Có chạy đến đây, có cố gắng lẩn trốn ra sao, kết cục vẫn bị người đàn ông bá đạo kia thấy.

Họ đã trải qua những tháng ngày đẹp đẽ nhất. Tình cảm của họ dần dần nảy sinh, và kết cục, họ đã phát hiện, cho dù thế giới có sập độ, chỉ cần hai người họ vẫn ở bên cạnh nhau, thì mọi thứ xung quanh luôn luôn là những thứ tươi đẹp nhất.
vì sao loại a này mà cũng có o FULL

Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O

Bạn đang đọc truyện Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O full (đã hoàn thành) của tác giả Đồ Nam Kình. Nhìn lại bên cạnh mình, một Omega đang mệt mỏi tựa người bên mép giường, phát giác Alpha tỉnh giấc, cả khuôn mặt ngay lập tức trắng bệch!

Tưởng Vân Thư: Trước đây anh đối xử với em tệ lắm sao?

Bạch Đường run rẩy không dám nói lời nào.

Tưởng Vân Thư:......

Tưởng Vân Thư: Sau này sẽ không như vậy nữa.

Tưởng Vân Thư phát hiện trên người Bạch Đường phủ kín vết bầm, cánh tay trái còn bị nứt xương.

Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm [Vong Tiện] Tựu Thị Giá Dạng hay Mười Năm Yêu Thầm Người.
vi sư không thích rắn

Vi Sư Không Thích Rắn

Bạn đang đọc truyện Vi Sư Không Thích Rắn của tác giả Vô Diện Nhân. Y nói mình là nông phu tầm thường, thân phận thật lại là yêu tôn.

Y nói y không bao giờ giết kẻ vô tội, hắn tin. Nhưng sự thật...y treo cổ ba vạn chư thần trên cây.

Y nói y tuyệt đối không thương tổn hắn, hắn tin. Nhưng sự thật...y đè hắn ra làm ngày ngày đêm đêm.

Phong Tự gào thét: Khốn nạn! Miên Viễn, ngươi rốt cuộc có nói được lời nào đáng tin hay không hả?

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Diêm Vương Canh Ba hay Đại Sư, Độ Ta Kiếp Này của cùng tác giả.

Tủ truyện