Thông tin truyện

[Dịch] tôi có một bí mật

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
tôi có một bí mật

Tác giả: Tây Tây Đặc

Thể loại: Xuyên Không , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] tôi có một bí mật

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Mùa đông khắc nghiệt, gió thổi mạnh như mang theo lưỡi dao sắc bén, lúc hất vào mặt phát ra âm thanh thê lương mà bén nhọn như quỷ khóc sói gào, khiến da thịt đau rát.  Tan tầm trở về, Hoàng Đan đi vào tiểu khu, một chiếc xe hơi mini chạy bằng điện đang phóng đến, có logo của hãng Mercedes-Benz. Ngồi ở bên trong là một thằng nhóc mặc tây trang, kiêu ngạo hét ra ngoài, "Mau tránh ra cho bổn thiếu gia, bị đâm chết đáng đời!" Khoé miệng Hoàng Đan co rút, mấy thằng nhóc thời nay đều vậy sao?

Bước chân cậu vẫn không ngừng. Ngay sau đó, mắt Hoàng Đan hoa lên, xe hơi mini đã biến thành máy kéo. Không còn thằng nhóc kia nữa, ngồi bên trong là một người trung niên, đang trừng to đôi mắt che kín tơ máu, chửi ầm lên, "Tránh ra, mau tránh ra, con mẹ nó mày muốn tìm chết à --" Hoàng Đan nhìn máy kéo đi lướt qua, một chuỗi âm thanh đột ngột truyền vào tai cậu, tựa người đàn bà chanh chua đanh đá đang giương oai, đầu cậu đau như muốn nứt ra.

Tầm mắt nhìn xuống dưới đất, hai mắt Hoàng Đan trợn to, trong tiểu khu không có đất đỏ mà. Chuyện gì đang xảy ra? Xuyên không? Đồng tử của Hoàng Đan co rút, chỉ sợ không phải là xuyên không bình thường. Giày da trên chân cậu biến thành giày chơi bóng, không chỗ nào sạch sẽ, phía trước còn bị rách. Quần dài màu đen bị mài thủng, phải vá bằng mấy miếng vải màu xám của quần ngắn, trên đùi đầy lông, rất có tinh thần mà phất phơ lung lay, bên trên không còn là áo khoác vải nỉ nữa mà là một chiếc áo thun ngắn tay màu xanh biếc.
Xem thêm
Thu gọn
Mùa đông khắc nghiệt, gió thổi mạnh như mang theo lưỡi dao sắc bén, lúc hất vào mặt phát ra âm thanh thê lương mà bén nhọn như quỷ khóc sói gào, khiến da thịt đau rát.  Tan tầm trở về, Hoàng Đan đi vào tiểu khu, một chiếc xe hơi mini chạy bằng điện đang phóng đến, có logo của hãng Mercedes-Benz. Ngồi ở bên trong là một thằng nhóc mặc tây trang, kiêu ngạo hét ra ngoài, "Mau tránh ra cho bổn thiếu gia, bị đâm chết đáng đời!" Khoé miệng Hoàng Đan co rút, mấy thằng nhóc thời nay đều vậy sao?

Bước chân cậu vẫn không ngừng. Ngay sau đó, mắt Hoàng Đan hoa lên, xe hơi mini đã biến thành máy kéo. Không còn thằng nhóc kia nữa, ngồi bên trong là một người trung niên, đang trừng to đôi mắt che kín tơ máu, chửi ầm lên, "Tránh ra, mau tránh ra, con mẹ nó mày muốn tìm chết à --" Hoàng Đan nhìn máy kéo đi lướt qua, một chuỗi âm thanh đột ngột truyền vào tai cậu, tựa người đàn bà chanh chua đanh đá đang giương oai, đầu cậu đau như muốn nứt ra.

Tầm mắt nhìn xuống dưới đất, hai mắt Hoàng Đan trợn to, trong tiểu khu không có đất đỏ mà. Chuyện gì đang xảy ra? Xuyên không? Đồng tử của Hoàng Đan co rút, chỉ sợ không phải là xuyên không bình thường. Giày da trên chân cậu biến thành giày chơi bóng, không chỗ nào sạch sẽ, phía trước còn bị rách. Quần dài màu đen bị mài thủng, phải vá bằng mấy miếng vải màu xám của quần ngắn, trên đùi đầy lông, rất có tinh thần mà phất phơ lung lay, bên trên không còn là áo khoác vải nỉ nữa mà là một chiếc áo thun ngắn tay màu xanh biếc.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...