Thông tin truyện

[Dịch] thượng thư đại nhân, biến!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
thượng thư đại nhân, biến!

Tác giả: Tô Áng

Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , Hài Hước ,

Trạng thái: Full

[Dịch] thượng thư đại nhân, biến!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Nàng là con gái của Phương Chính, thương nhân bán lương thực kinh thành, thuở nhỏ đọc đủ thứ thi thư, nữ công thêu vá không cái nào không tốt. Nàng còn sở hữu dung nhan tuyệt mỹ, mím môi cười thôi cũng khiến người người xiêu ngã. Nữ tử như vậy, đáng nhẽ phải được người ta chạy theo như vịt mới đúng, nhưng mà ở cái tuổi hai mươi xuân thì, chỉ vì thả một cái rắm giữa thịnh yến hoàng đình, nàng danh chấn thượng kinh.

Là nàng cố ý. Chỉ vì không muốn phải vào cung, cho nên mới tự biên tự diễn ra một tiết mục hủy danh dự mình như vậy. Mặc dù không để tâm lắm, nhưng nhìn thấy Nhị nương Lô Thúy Hoa thương tâm như vậy nên cũng không dám kháng nghị, cùng cha chạy đi cầu Lan công tử một bức tranh. Nghe đồn vị công tử này không thích mỹ nữ chỉ yêu vàng bạc, mỹ nữ trong tranh vạn lượng khó câu. Quý là ở chỗ, chỉ cần tranh do hắn vẽ ra, không có chỗ nào không đẹp. Chỉ là Phương Uyển Chi không ngờ được vị công tử này thế mà lại rất keo kiệt. Tiếp khách mà ngay cả cái ghế cũng không chịu mua. Mỗi lần nàng đến để vẽ tranh là bày rất nhiều đồ mời khách nhưng nếu động vào là giá cắt cổ.

Không quên kinh nghiệm đau thương của mình nàng quyết tâm trả thù. Trả thù xong nàng có cảm giác thật mĩ mãn. Chẳng qua là đến hôm sau nàng không cười nổi nữa. Hắn thế mà đặt cả một đống lò sưởi giữa phòng để nàng bị hun gần chết, hắn còn tốt bụng báo cho nàng biết có băng để làm mát nhưng một viên đến ba mươi lượng. Tức chết nàng mất, đợi đấy,… 
Xem thêm
Thu gọn
Nàng là con gái của Phương Chính, thương nhân bán lương thực kinh thành, thuở nhỏ đọc đủ thứ thi thư, nữ công thêu vá không cái nào không tốt. Nàng còn sở hữu dung nhan tuyệt mỹ, mím môi cười thôi cũng khiến người người xiêu ngã. Nữ tử như vậy, đáng nhẽ phải được người ta chạy theo như vịt mới đúng, nhưng mà ở cái tuổi hai mươi xuân thì, chỉ vì thả một cái rắm giữa thịnh yến hoàng đình, nàng danh chấn thượng kinh.

Là nàng cố ý. Chỉ vì không muốn phải vào cung, cho nên mới tự biên tự diễn ra một tiết mục hủy danh dự mình như vậy. Mặc dù không để tâm lắm, nhưng nhìn thấy Nhị nương Lô Thúy Hoa thương tâm như vậy nên cũng không dám kháng nghị, cùng cha chạy đi cầu Lan công tử một bức tranh. Nghe đồn vị công tử này không thích mỹ nữ chỉ yêu vàng bạc, mỹ nữ trong tranh vạn lượng khó câu. Quý là ở chỗ, chỉ cần tranh do hắn vẽ ra, không có chỗ nào không đẹp. Chỉ là Phương Uyển Chi không ngờ được vị công tử này thế mà lại rất keo kiệt. Tiếp khách mà ngay cả cái ghế cũng không chịu mua. Mỗi lần nàng đến để vẽ tranh là bày rất nhiều đồ mời khách nhưng nếu động vào là giá cắt cổ.

Không quên kinh nghiệm đau thương của mình nàng quyết tâm trả thù. Trả thù xong nàng có cảm giác thật mĩ mãn. Chẳng qua là đến hôm sau nàng không cười nổi nữa. Hắn thế mà đặt cả một đống lò sưởi giữa phòng để nàng bị hun gần chết, hắn còn tốt bụng báo cho nàng biết có băng để làm mát nhưng một viên đến ba mươi lượng. Tức chết nàng mất, đợi đấy,… 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...