{{ msgSearch }}

Tủ truyện

290

Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Một Nha Đích Thỏ Tử 568 Chữ 27/02/2025 18:49:03

Tất cả manh mối về A Khôn đều đứt đoạn, không biết phải bắt đầu từ đâu. Chừng nào chưa tìm ra hắn, anh vẫn không thể yên tâm.

Chuyện này tuyệt đối không thể nói với Tần Chiêu Chiêu. Anh không muốn cô lo lắng.

"Vẫn chưa có tin tức gì."

Tần Chiêu Chiêu nhíu mày, lo lắng thay anh: "Tên A Khôn này chẳng lẽ có ba đầu sáu tay hay sao mà trốn kỹ đến vậy?"

Nhìn vẻ mặt căng thẳng của cô, Lục Trầm khẽ mỉm cười, cố gắng trấn an: "Dù có là chuột, cũng không thể trốn mãi dưới cống. Chỉ cần hắn ló mặt, chúng ta sẽ có cơ hội."

Anh dừng lại, ánh mắt trầm xuống: "Chiêu Chiêu, điều anh lo nhất là sự an toàn của em. Nhà của gia đình chiến sĩ ở tiểu đoàn hai cũng cách xa khu này, mai anh đưa em qua đó nhé."

Tần Chiêu Chiêu nghe vậy thì vui vẻ hẳn. Có xe đưa đón thì ai lại muốn đi bộ chứ?

"Mai anh không bận à?"

"Ngày nào anh cũng bận. Nhưng nếu không đưa em đi, anh sẽ không thể tập trung làm việc được."

Cô bật cười, gắp cho anh một miếng thức ăn: "Chồng em đối với em thật tốt."

Lục Trầm vui vẻ nhận lấy, ánh mắt tràn đầy ý cười. Anh rất thích nghe cô gọi mình là "chồng". Mỗi lần nghe từ này, trong lòng anh đều dâng lên một cảm giác ngọt ngào khó tả.

"Em là người anh yêu, không tốt với em thì tốt với ai?"

Sau khi ăn xong, cả hai cùng rửa mặt rồi lên giường đi ngủ.

Tần Chiêu Chiêu lén nhìn anh, rồi nghiêm túc nhắc nhở: "Anh đừng quên lời hứa với em sáng nay đấy."

Lục Trầm giả vờ ngơ ngác: "Anh đã hứa gì với em nhỉ?"

Cô trừng mắt: "Anh biết rõ còn cố tình giả vờ?"

Lục Trầm nhướn mày: "Thật sự anh quên rồi. Em nhắc lại đi."

Tần Chiêu Chiêu nghiến răng: "Anh đã hứa là tối nay ngủ riêng, không được làm phiền em!"

Lục Trầm bật cười, nhẹ gõ lên trán cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Được rồi, anh chỉ đùa thôi. Anh đã hứa thì sẽ giữ lời."

Cô vẫn có chút nghi ngờ: "Anh nói thật chứ?"

"Đương nhiên." Anh cười, rồi tắt đèn.

Cả hai nằm xuống, chưa được bao lâu, Lục Trầm liền vươn tay kéo cô vào lòng.

Hơi ấm quen thuộc khiến Tần Chiêu Chiêu nhanh chóng chìm vào cơn buồn ngủ. Hai đêm nay cô không ngủ ngon, ban ngày lại đi làm ở xưởng giày, dù không nặng nhọc nhưng vẫn khiến cô kiệt sức.

Chẳng bao lâu sau, cô đã ngủ say.

Nghe tiếng thở đều đặn của cô, Lục Trầm khẽ mỉm cười, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.

Dù nhắm mắt, nhưng anh vẫn không thể ngủ.

Trước khi hai người chính thức thành vợ chồng, anh còn có thể kiềm chế. Nhưng bây giờ, anh đã được nếm trải cảm giác ngọt ngào ấy rồi, làm sao có thể quên được?

Anh cố gắng đè nén cảm xúc, cẩn thận rời khỏi giường, đi ra sân dùng nước lạnh rửa mặt, rồi đi vòng quanh sân vài vòng để cơ thể bớt nóng.

Khi cảm thấy bình tĩnh lại, anh mới quay vào phòng. Nhưng lần này, anh không dám ôm Tần Chiêu Chiêu nữa. Anh không tin tưởng vào chính mình.

Sưu Tầm, 27/02/2025 18:49:03

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :