Thông tin truyện

[Dịch] chung cư số 5

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
chung cư số 5

Tác giả: Mèo Kiếm Ánh Trăng

Thể loại: Ngôn Tình , Trinh Thám ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] chung cư số 5

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Truyện ngôn tình hiện đại Chung Cư Số 5 của xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa hai nhà vật lý. Cứ tưởng rằng, tình yêu của những nhà khoa học là rất khô khan, nhưng ngờ đâu lại là lãng mạn không tưởng.

Cho dù không nhìn rõ nhưng An Á có thể cảm thấy được mặt mình đang dán trước ngực anh, mùi nước hoa cổ xưa hòa với nhiệt độ áo sơ mi của anh truyền tới, như chứa chút ma lực vô hình nào đó xông qua chóp mũi cô tiến vào lòng cô, trêu chọc tất cả các giác quan của cô, cô có thể cảm nhận được cơ thể anh qua lớp vải may, tiếng tim đập vững vàng khiến cô hơi hốt hoảng.

Mãi lâu sau, anh mới thở dài nói “Biết mình đã thiếu máu mà còn không chịu ăn cơm đúng giờ, em hệt như đứa trẻ khiến người ta phải lo lắng vậy.” Trong một chốc, An Á đột nhiên cảm thấy mũi chua xót, không biết là mùi hương của anh kích thích tuyến lệ của cô hay là lời anh nói đánh vào chỗ yếu ớt nhất trong lòng cô đây? Từ sau khi mẹ qua đời, chẳng còn ai nịnh nọt hay nói những lời ôn hòa như thế với cô nữa, cho đến giờ cô vẫn sống một mình như thế, cứ như một cây nấm dại sinh trưởng, cho dù thiếu ánh mặt trời, cho dù không ai hỏi tới nhưng vẫn kiên cường vươn cơ thể bé nhỏ của mình lên.
Xem thêm
Thu gọn
Truyện ngôn tình hiện đại Chung Cư Số 5 của xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa hai nhà vật lý. Cứ tưởng rằng, tình yêu của những nhà khoa học là rất khô khan, nhưng ngờ đâu lại là lãng mạn không tưởng.

Cho dù không nhìn rõ nhưng An Á có thể cảm thấy được mặt mình đang dán trước ngực anh, mùi nước hoa cổ xưa hòa với nhiệt độ áo sơ mi của anh truyền tới, như chứa chút ma lực vô hình nào đó xông qua chóp mũi cô tiến vào lòng cô, trêu chọc tất cả các giác quan của cô, cô có thể cảm nhận được cơ thể anh qua lớp vải may, tiếng tim đập vững vàng khiến cô hơi hốt hoảng.

Mãi lâu sau, anh mới thở dài nói “Biết mình đã thiếu máu mà còn không chịu ăn cơm đúng giờ, em hệt như đứa trẻ khiến người ta phải lo lắng vậy.” Trong một chốc, An Á đột nhiên cảm thấy mũi chua xót, không biết là mùi hương của anh kích thích tuyến lệ của cô hay là lời anh nói đánh vào chỗ yếu ớt nhất trong lòng cô đây? Từ sau khi mẹ qua đời, chẳng còn ai nịnh nọt hay nói những lời ôn hòa như thế với cô nữa, cho đến giờ cô vẫn sống một mình như thế, cứ như một cây nấm dại sinh trưởng, cho dù thiếu ánh mặt trời, cho dù không ai hỏi tới nhưng vẫn kiên cường vươn cơ thể bé nhỏ của mình lên.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...