Thông
tin truyện
[Dịch] bí mật bị chôn sâu
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] bí mật bị chôn sâu
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Mười lăm năm sau. Mười lăm năm này, Úc Ninh không làm kiến trúc sư, cũng chưa từng thiết kế lại lần nào. Lúc đầu cô đi rửa bát nuôi sống chính mình, đến bây giờ, cô đã trở thành tác giả chuyên mục của nhật báo, có hai chuyên mục là nhật ký đồ ăn ngon và tình cảm, thu nhập tương đối ổn. Cô không yêu đương, không kết hôn, cô nuôi một con chó, một con mèo, còn muốn đưa Úc Hồng đã cao tuổi đến Mỹ.
Sáng sớm nay, cô vừa chạy bộ sáng trở về, nhận được một cuộc điện thoại xa lạ. Người trong điện thoại nói mình là Phùng Lan. "Úc Ninh..." Giọng nói của Phùng Lan già hơn trước rất nhiều, mang theo tiếng khóc nức nở: "Anh ấy đi rồi... bệnh ung thư... trước khi đi cứ gọi mãi tên cô, tôi nghĩ cô hãy về đưa tiễn anh ấy..." "Xin lỗi, chị gọi nhầm số rồi." Nói qua quýt cho xong, Úc Ninh liền cúp điện thoại.
Cúi người bỏ thức ăn cho mèo vào đĩa, gọi mèo của mình đến, đuổi con chó lắc đầu vẫy đuôi cướp đồ ăn ra, Úc Ninh ngồi trước máy tính, bắt đầu viết chuyên đề báo chí ngày mai nhưng một giọt nước mắt bất ngờ lặng yên không tiếng động rơi xuống mặt bàn. Phía trước giọt nước mắt là ảnh chụp chung duy nhất của họ trước ngôi miếu ở Thái Lan. Cô mở trình soạn thảo tiếng Trung, viết một hàng chữ: "Yêu giống như trần ai lạc định [1], tình tựa như bí mật ẩn sâu, cuối cùng không còn ai quan tâm nữa." Chuyện cũ của chúng ta, những vướng mắc của chúng ta, bí mật giữa chúng ta, theo anh lẻ loi rời đi, mình em lẻ loi tồn tại trên thế gian, rốt cuộc cũng chôn sâu từ đây, không còn ai quan tâm nữa.
Xem thêm
Thu gọn
Mười lăm năm sau. Mười lăm năm này, Úc Ninh không làm kiến trúc sư, cũng chưa từng thiết kế lại lần nào. Lúc đầu cô đi rửa bát nuôi sống chính mình, đến bây giờ, cô đã trở thành tác giả chuyên mục của nhật báo, có hai chuyên mục là nhật ký đồ ăn ngon và tình cảm, thu nhập tương đối ổn. Cô không yêu đương, không kết hôn, cô nuôi một con chó, một con mèo, còn muốn đưa Úc Hồng đã cao tuổi đến Mỹ.
Sáng sớm nay, cô vừa chạy bộ sáng trở về, nhận được một cuộc điện thoại xa lạ. Người trong điện thoại nói mình là Phùng Lan. "Úc Ninh..." Giọng nói của Phùng Lan già hơn trước rất nhiều, mang theo tiếng khóc nức nở: "Anh ấy đi rồi... bệnh ung thư... trước khi đi cứ gọi mãi tên cô, tôi nghĩ cô hãy về đưa tiễn anh ấy..." "Xin lỗi, chị gọi nhầm số rồi." Nói qua quýt cho xong, Úc Ninh liền cúp điện thoại.
Cúi người bỏ thức ăn cho mèo vào đĩa, gọi mèo của mình đến, đuổi con chó lắc đầu vẫy đuôi cướp đồ ăn ra, Úc Ninh ngồi trước máy tính, bắt đầu viết chuyên đề báo chí ngày mai nhưng một giọt nước mắt bất ngờ lặng yên không tiếng động rơi xuống mặt bàn. Phía trước giọt nước mắt là ảnh chụp chung duy nhất của họ trước ngôi miếu ở Thái Lan. Cô mở trình soạn thảo tiếng Trung, viết một hàng chữ: "Yêu giống như trần ai lạc định [1], tình tựa như bí mật ẩn sâu, cuối cùng không còn ai quan tâm nữa." Chuyện cũ của chúng ta, những vướng mắc của chúng ta, bí mật giữa chúng ta, theo anh lẻ loi rời đi, mình em lẻ loi tồn tại trên thế gian, rốt cuộc cũng chôn sâu từ đây, không còn ai quan tâm nữa.
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dã Sử
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Góc Nhìn Nữ
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không