Thông tin truyện

[Dịch] bệnh án: bệnh tâm thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
bệnh án: bệnh tâm thần

Tác giả: Kính Lí Phiến

Thể loại: Ngôn Tình , Sủng ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] bệnh án: bệnh tâm thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Bệnh Án: Bệnh Tâm Thần của tác giả Kính Lí Phiến. Ánh nắng ban mai xuyên qua khe hở giữa tấm màn và cửa thủy tinh trong suốt chiếu rọi vào bên trong, lại là một ngày đẹp trời. Hứa Y hơi hoảng hốt, từ trong mộng tỉnh dậy, cô lười biếng ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt, tay nhẹ nhàng đấm đấm lên eo. "Sao vậy?" Người đàn ông tựa đầu lên vai cô, âm thanh trầm thấp vọng lại bên tai, có một chút hờn dỗi không thể hiểu nổi. Hứa Y híp nửa mắt, trực giác cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cả người thật sự quá mệt mỏi, cho nên đầu óc khó có thể suy nghĩ được.

"Bây giờ không còn sớm nữa, nên dậy rồi." "Tối qua không mệt sao?" Người đàn ông đằng sau tay chân không nhúc nhích, hơn nữa tay còn từ từ đi lên trên, muốn hôn lên sống lưng cô. Hứa Y chợt tỉnh táo, quát: "Phó Viễn, muốn chết thì nói thẳng đi!" Tay Phó Viễn khựng lại, Hứa Y khoác quần áo, đi xuống giường, hờ hững liếc mắt nhìn anh một cái. Phó Viễn không ngờ mình bị Hứa Y phát hiện nhanh như vậy, còn chưa kịp nói "lần này thật chậm" thì đã bị Hứa Y đuổi ra khỏi giường. Phó Viễn: "..."

"Thật tàn nhẫn, tôi thích." Phó Viễn ôm mặt ngồi trên mặt đất. Hứa Y bỏ qua lời nói điên cuồng của anh ta: "Chừng nào anh mới đi ra?" Một tay Phó Viễn chống đầu, nét mặt lộ rõ ý cười nhàn nhạt, trong mắt ngập tràn ý vị đùa giỡn. "Đêm qua còn nhiệt tình như lửa, sao hôm nay lại trở nên lãnh khốc vô tình như vậy." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ và Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Bệnh Án: Bệnh Tâm Thần của tác giả Kính Lí Phiến. Ánh nắng ban mai xuyên qua khe hở giữa tấm màn và cửa thủy tinh trong suốt chiếu rọi vào bên trong, lại là một ngày đẹp trời. Hứa Y hơi hoảng hốt, từ trong mộng tỉnh dậy, cô lười biếng ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt, tay nhẹ nhàng đấm đấm lên eo. "Sao vậy?" Người đàn ông tựa đầu lên vai cô, âm thanh trầm thấp vọng lại bên tai, có một chút hờn dỗi không thể hiểu nổi. Hứa Y híp nửa mắt, trực giác cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cả người thật sự quá mệt mỏi, cho nên đầu óc khó có thể suy nghĩ được.

"Bây giờ không còn sớm nữa, nên dậy rồi." "Tối qua không mệt sao?" Người đàn ông đằng sau tay chân không nhúc nhích, hơn nữa tay còn từ từ đi lên trên, muốn hôn lên sống lưng cô. Hứa Y chợt tỉnh táo, quát: "Phó Viễn, muốn chết thì nói thẳng đi!" Tay Phó Viễn khựng lại, Hứa Y khoác quần áo, đi xuống giường, hờ hững liếc mắt nhìn anh một cái. Phó Viễn không ngờ mình bị Hứa Y phát hiện nhanh như vậy, còn chưa kịp nói "lần này thật chậm" thì đã bị Hứa Y đuổi ra khỏi giường. Phó Viễn: "..."

"Thật tàn nhẫn, tôi thích." Phó Viễn ôm mặt ngồi trên mặt đất. Hứa Y bỏ qua lời nói điên cuồng của anh ta: "Chừng nào anh mới đi ra?" Một tay Phó Viễn chống đầu, nét mặt lộ rõ ý cười nhàn nhạt, trong mắt ngập tràn ý vị đùa giỡn. "Đêm qua còn nhiệt tình như lửa, sao hôm nay lại trở nên lãnh khốc vô tình như vậy." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ và Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...